Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hô hấp của tất cả mọi người đều trở nên dồn dập, muốn nhìn một chút xem lúc Diệp Viễn luyện đan có thể lại xuất hiện cử chỉ kinh người gì nữa hay không.

Đương nhiên là Diệp Viễn sẽ không để cho bọn hẳn thất vọng!

“Tam Tài Luân Hồi Thuật, mở!”

Lửa lò tăng vọt, thân hình Diệp Viễn lập tức biến mất tại chỗ!

Cùng lúc đó, Tinh Uyên hoàng giả vốn vẫn luôn nhắm mắt đột nhiên mở mắt ra, nhìn chằm chằm về phía Diệp Viễn!

“Đây là thủ pháp luyện chế gì? Thật sự là quá lợi hại!”

“Chưa thấy bao giờ! Đây không phải là đang luyện đan, căn bản đây là đang biểu diễn thân pháp!”

“Không đúng, ta có cảm giác thủ đoạn luyện chế của Cơ Thanh rất không bình thường! Các ngươi nhìn rõ chứ, trong quá trình Cơ Thanh vận động, thật ra vẫn luôn đánh ra từng đạo ấn quyết!”

“Chuyện này đương nhiên là ta đã nhìn ra! Nhưng mà đánh ra ấn quyết như vậy, đối với việc thành đan có ích lợi gì sao?”

“Không biết, nhưng ngươi có chú ý tới lúc hắn đi một vòng quanh dược đỉnh, chỉ đánh ra ấn quyết ở ba điểm cố định hay không?”

“Thật đúng là như thế!”

Hồn lực của Diệp Viễn lúc này đã đạt tới cảnh giới của đại Đan sư trung cấp, thi triển Tam Tài Luân Hồi Thuật so với lúc còn là Linh Dịch cảnh đã dễ dàng hơn nhiều.

Hơn nữa bây giờ thân pháp của hắn càng nhanh hơn so với lúc trước, nắm giữ ấn quyết cũng càng thêm ổn định và chính xác!

Dần dần, một loại địa khí quái dị tản mát ra trong đại sảnh.

ở trong mắt của mọi người, thân hình của Diệp Viễn trở nên càng ngày càng chậm, càng ngày càng rõ ràng, giống như là đang làm chậm các động tác vậy.

Đương nhiên, cho dù là động tác chậm lại, thân hình của Diệp Viễn vẫn vô cùng nhanh, bởi vì thân pháp của hắn quá nhanh.

Đương nhiên, cho dù là động tác chậm lại, thân hình của Diệp Viễn vẫn vô cùng nhanh, bởi vì thân pháp của hắn quá nhanh.

Tất cả mọi người đều có một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui. Quá trình Diệp Viễn luyện đan, dưới cái nhìn của bọn hắn đã giống như là một loại nghệ thuật vậy!

Bọn hắn xem như si như say, như mộng như ảo.

Dưới trạng thái như vậy, thời gian trôi qua thật nhanh.

Nửa giờ thoáng chốc đã trôi qua, chỉ nghe Diệp Viễn quát nhẹ một tiếng: “Ngưng!”

Giờ phút này, dược đỉnh đã bị một vòng sáng bảy màu bao phủ, thật lâu sau vẫn không tiêu tan!

Toàn trường đều yên tĩnh giống như chết lặng, thời gian giống như là đã bị ngừng lại. Chỉ có nhìn cảnh đổ mồ hôi như mưa kia của Đồng Văn Xương, mới để cho người ta cảm thấy thời gian lúc này vẫn đang lưu động.

So sánh với quá trình luyện đan của Diệp Viễn thì Đồng Văn Xương luyện đan trông giống như là đang diễn hề, không hề có một chút mỹ cảm nào.

Một lúc lâu sau, không biết là ai nói ra hai chữ “Truyền thuyết”, phá vỡ sự yên tĩnh đến chết lặng này.

“Cảnh giới truyền thuyết, đây chính là cảnh giới truyền thuyết! Trời ơi, không ngờ lúc ta còn sống lại có thể thấy được cảnh giới truyền thuyết!”

“Quá tuyệt vời! Loại chuyện khô khan như luyện đan này lại được Cơ Thanh diễn dịch ra mỹ cảm tuyệt luân xuất sắc như vậy, thật sự là không thể tin nổi.”

“Vừa rồi nhìn Cơ Thanh luyện đan, ta có cảm giác cực kỳ sung sướng đê mê. Bây giờ nghĩ lại vẫn còn cảm thấy thích thú!”

Sau yên lặng, chính là tiếng thán phục nổi lên bốn phía.

Ngay cả mấy vị trưởng lão Đan Vương cũng trố mắt nhìn nhau, bọn họ đều từ trong mắt của đối phương, thấy được rung động và hâm mộ!

Đúng thế, thân là một luyện dược sư, đây chính là cảnh giới mà bọn họ theo đuổi đến trọn đời!

Có thế nào bọn hắn cũng không nghĩ ra, cảnh giới như vậy lại có thể xuất hiện ở trên người một tên thiếu niên mười sáu tuổi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK