Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở lối vào ngay giữa tầng bốn và tầng năm, có ba bóng người và một con chó đang ngồi xếp bằng.

Ba người này, dĩ nhiên chính là Mạc Đại Thông và Mạc Tam Thông của Ma Lĩnh Tam Quái và Triệu Linh Đông.

Ba người bọn hắn đã canh giữ ở nơi này hơn một tháng rồi, thế nhưng mãi mà Diệp Viễn vẫn chưa xuất hiện.

Lúc này Mạc Đại Thông đã vô cùng bực bội, không nhịn được mà đứng lên đi qua đi lại, thỉnh thoảng lại nhìn cửa ra.

“Xem ra sắp đến nửa năm rồi đấy, tên tiểu tử này, chẳng lẽ thật sự muốn chết ở trong đó à?” Mạc Đại Thông nói một cách lạnh lùng.

Thông đạo vào Huyết Vũ Hoang Nguyên chỉ mở ra nửa năm một lần, khi hết nửa năm, thông đạo kia sẽ tự động đóng lại, cấm chế sẽ được khởi động, tiêu diệt tất cả những người không thuộc về Huyết Vũ Hoang Nguyên.

Nhìn thấy thời gian nửa năm dần dần kết thúc, Mạc Đại Thông cảm thấy lòng nóng như lửa đốt.

Tuy rằng hắn ta rất mong Diệp Viễn chết đi ở trong đó, thế nhưng khi chưa nhìn thấy thi thể của Diệp Viễn thì hắn vẫn chưa hoàn toàn cảm thấy yên tâm được.

Triệu Linh Đông lại bình tĩnh hơn hắn ta rất nhiều, nói một cách thản nhiên: “Diệp Viễn không hề đi ra, ngươi nên cảm thấy vui mừng mới đúng chứ! Từ nơi này chạy đến tầng một, cho dù hắn có cố gắng hết sức để chạy, cũng phải mất khoảng mười ngày! Chỉ cần đợi đến mười ngày cuối cùng, thì cho dù hắn có mọc cánh cũng khó mà bay ra ngoài được!”

Mạc Đại Thông lại không hề vui vẻ chút nào, trái lại còn tức giận đến giậm chân một cái, nói: “Không thể tự tay giết chết tên tiểu tử này, thật sự không cam lòng mà!”

Mạc Tam Thông cũng nghiến răng nghiến lợi nói: “Tên tiểu tử này đã giết chết nhị ca của ta, không thể tự tay báo thù cho nhị ca, không hề thoải mái!”

Triệu Linh Đông nói với vẻ mặt lạnh lùng: “Hừ! Các người đừng có quên mục đích đến nơi này là gì? Các người đến để giết chết thiên mệnh chi tử đấy, không phải là đến để báo thù cho Mạc Nhị Thông! So với hai người các ngươi, ta càng tin vào lực lượng cấm chế của Huyết Vũ Hoang Nguyên này hơn! Để lực lượng cấm chế này giết chết hắn còn đáng tin hơn so với việc chúng ta ra tay rất nhiều!”

Triệu Linh Đông đã làm nội gián ở trong Thánh Thành rất nhiều năm, đã vô cùng hiểu rõ về lực lượng cấm chế của Huyết Vũ Hoang Nguyên.

Cho dù Gia Cát Thanh Hư và những người khác còn sống, nếu như nửa năm không đi ra cũng sẽ trực tiếp bị xóa sổ, càng không cần nói đến một Cơ Thanh Vân nhỏ nhoi này.

Vẫn còn ba ngày cuối cùng mới đến thời hạn mười ngày, chỉ cần ba ngày nữa trôi qua, cho dù Diệp Viễn có năng lực phi thường cũng không thể thoát ra được.

Vẻ mặt của Mạc Đại Thông trầm xuống, đang lúc muốn phản bác lại, đột nhiên có một luồng năng lượng đang dao động đáng sợ truyền ra từ trong Huyết Vũ Hoang Nguyên!

Bỗng chốc, hai luồng ánh sáng lao ra từ trong khoảng không.

“Rầm!”

“Rầm!”

Mạc Đại Thông và Mạc Tam Thông vẫn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra đã trực tiếp bị nổ thành mảnh vụn!

Khi nhìn thấy cảnh tượng này, đôi mắt của Triệu Linh Đông trợn tròn lên, vốn dĩ không thể tin vào tất cả mọi chuyện đang diễn ra ở trước mắt.

Sự việc cũng thay đổi quá đột ngột, thậm chí khiến cho đầu óc hắn cũng hơi trở nên trống rỗng, căn bản chưa hiểu rõ đang xảy ra chuyện gì.

Hắn có thể khẳng định rằng, hai chùm ánh sáng khi nãy chắc không phải là lực lượng cấm chế của Huyết Vũ Hoang Nguyên.

Thế nhưng, nếu như không phải là lực lượng của cấm chế thì người nào lại có bản lĩnh cao cường đến như vậy, có thể giết chết hai cường giả Hư Huyền, Mạc Đại Thông và Mạc Tam Thông ngay trong chớp mắt được.

“Ừng ực…”

Triệu Linh Đông không nhịn được mà nuốt một ngụm nước miếng xuống, cảm thấy da đầu của bản thân sắp nổ tung rồi.

Hắn có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, nếu như hai chùm ánh sáng đó đánh vào người hắn thì kết cục của chính hắn sẽ giống hệt như hai huynh đệ Mạc Thị vậy!

“Vù vù…”

Hai thần khí bị mất đi chủ nhân cứ như vậy mà biến mất vào không trung.

Triệu Linh Đông không nhịn được mà lui hai bước ra sau, hắn muốn chạy trốn!

Nhưng mà, cứ như vậy mà chạy đi sao?

Vẫn còn ba ngày nữa, có lẽ Diệp Viễn sẽ xuất hiện vào lúc này thì sao?

Dường như để xác nhận tất cả những suy nghĩ của hắn, ở trong khoảng không có một làn sóng dao động, một bóng người đi ra từ trong đó.

Người này cười như không cười nhìn vào hắn, không phải Diệp Viễn thì còn là ai nữa?

Cả người của Triệu Linh Đông run lên một cái, không thể tin nổi mà nhìn về phía Diệp Viễn.

Diệp Viễn không phải đi ra từ trận pháp dịch chuyển, mà là trực tiếp xuyên qua từ cõi hư không!

Điều này… làm sao điều này có thể xảy ra được?

Không có Linh Tê Phá Diệt Kính, sao Diệp Viễn có thể làm được như vậy?

“Sao vậy, nhìn thấy ta ngươi rất bất ngờ sao?” Diệp Viễn cười nhạt nói.

Tâm trạng của Triệu Linh Đông đã hoàn toàn trở nên hoảng loạn, hắn đột nhiên nhớ đến truyền thuyết liên quan đến Huyết Vũ Hoang Nguyên của Thánh Thành.

Tương truyền ở dưới tầng thứ bảy của Huyết Vũ Hoang Nguyên đang trấn áp một sự tồn tại rất đáng sợ.

Sự tồn tại khủng khiếp kia mới là sự thống trị thực sự của Huyết Vũ Hoang Nguyên!

Năm xưa khi Gia Cát Thanh Hư đánh vào tầng thứ sáu của Huyết Vũ Hoang Nguyên chính là muốn xem thử sự tồn tại ở trong truyền thuyết kia, muốn tìm kiếm một chút cơ hội để đột phá Thần Cảnh

Thế nhưng, hắn ta đã thất bại từ tầng thứ sáu rồi.

Chẳng lẽ, Diệp Viễn lại xuống đến tầng thứ bảy rồi ư?

Triệu Linh Đông bị suy nghĩ của chính mình dọa sợ, điều này vốn dĩ là một việc không thể.

Thế nhưng ngoại trừ sự tồn tại ở tầng thứ bảy kia ra thì còn có người nào có đủ bản lĩnh để đưa Diệp Viễn trực tiếp xuyên qua từ cõi hư không được nữa?

Triệu Linh Đông kiềm chế lại ý muốn chạy trốn của hắn, cảm thấy hơi chột dạ mà hỏi: “Ngươi… sao ngươi lại xuyên qua từ cõi hư không được vậy?”

Diệp Viễn cười lên nói: “Muốn biết à? Đánh một trận với ta, đánh thắng ta sẽ nói cho ngươi biết.”

Vẻ mặt của Triệu Linh Đông trầm xuống, không biết Diệp Viễn lấy sự tự tin này từ đâu.

Nếu như là trước kia, hắn chắc chắn sẽ khịt mũi mà xem thường hành động của Diệp Viễn.

Tuy rằng năng lực của Diệp Viễn không tệ, thế nhưng khi đối đầu với sự kết hợp giữa hắn và Ngao Thiên, vốn dĩ không hề có bất kỳ cơ hội thắng nào!

Thế nhưng nhìn thấy cái chết kỳ lạ của Mạc Đại Thông và Mạc Tam Thông, cùng với sự xuất hiện kỳ lạ của Diệp Viễn, trong lòng của Triệu Linh Đông không chắc chắn lắm.

“Nếu như… ta không đánh với ngươi thì sao!”

Khi nói ra lời này, Triệu Linh Đông cảm thấy vô cùng uất ức và khó chịu.

Thế nhưng hắn vẫn luôn cảm thấy rằng, Diệp Viễn có cái gì đó để dựa vào!

Không phải hắn cảm nhận được năng lực của Diệp Viễn mạnh đến mức nào, mà là hai chùm sáng khi nãy khiến cho hắn vô cùng kiêng dè.

Nghe thấy lời này, Diệp Viễn nhún vai cười nói: “Ngươi có thể thử xem! Không giết chết ngươi đâu, dùng để thử kiếm thôi.”

Trong lòng Triệu Linh Đông “lộp bộp” một tiếng, nói thầm quả nhiên là vậy!

Hai chùm sáng đó, chắc chắn có năng lực giết chết hắn.

Thế nhưng chúng chỉ giết chết Mạc Đại Thông và Mạc Tam Thông, những người có được thần khí và để lại mình hắn, có vẻ như thật sự chỉ để cho Diệp Viễn thử kiếm!

Nghĩ đến điều này, trong lòng của Triệu Linh Đông không còn cảm thấy may mắn nữa.

Hai chùm sáng cực kỳ mạnh mẽ đó, không phải là giả!

Nếu như bản thân muốn chạy trốn, chắc chắn chỉ có một con đường chết!

Nghĩ đến đây, Triệu Linh Đông lại lạnh lùng cười lên một tiếng, nhìn vào Diệp Viễn mà nói: “Ngươi cho rằng người đã đột phá được một tầng cảnh giới nhỏ nhoi thì có thể trở nên ghê gớm lắm sao? Chỉ dựa vào năng lực bây giờ của người, chẳng lẽ muốn lấy một đánh hai, cùng lúc đối phó với ta và Ngao Thiên sao?

Lúc này Diệp Viễn đã đột phá được một tầng tiểu cảnh giới, đột phá từ Đạo Huyền tầng bốn đến Đạo Huyền tầng năm.

Tuy rằng Ngao Thiên Thần Khuyển đã bị Diệp Viễn chém đứt một chiếc cánh, thế nhưng vẫn còn sức mạnh, chỉ là tốc độ bị giảm đi rất nhiều mà thôi.

Nếu thật muốn dàn trận mà đánh, sự ảnh hưởng của tốc độ sẽ trở nên cực kỳ nhỏ.

Dựa vào sự phối hợp ăn ý giữa hắn và Ngao Thiên, việc đối phó với một võ giả Đạo Huyền tầng năm chẳng phải dễ như trở bàn tay sao?

Triệu Linh Đông đã có tiếng tăm trong ngàn năm nay, trước giờ chưa từng bị người khác xem thường đến như vậy!

Chẳng lẽ tên tiểu tử này đã quên mất lúc trước chính mình đã bị đuổi giết rồi à?

Chỉ trong khoảng thời gian hơn một tháng ngắn ngủi, tên tiểu tử này còn có thể tiến bộ ghê gớm đến mức nào?

Triệu Linh Đông hắn thật sự không hề tin vào điều vô lý như vậy được!

Diệp Viễn lại bình tĩnh mà rút Tru Tà Thần Kiếm ra, khẽ cười lên mà nói: “Đúng vậy! Lấy một đánh hai, có sao đâu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK