Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Viễn mặc kệ hắn, rồi quay sang nói với Cuồng Đao Quỷ Tôn: “Ngươi lại đây, ta giao thất thải nghê thạch cho ngươi! Hơn nữa, ta có thể giúp ngươi đuổi hai tên ngốc này đi!”

Khi hai người Kiều Nguyên nghe thấy điều này không khỏi bật cười điên cuồng.

“Ha ha ha… tiểu tử, trò đùa này của ngươi thật là buồn cười đấy, ta sắp cười đến mức đau hông rồi.” Kiều Nguyên cười to.

Đừng nói đến bọn họ, ngay cả bản thân Cuồng Đao Quỷ Tôn cũng không hề coi trọng lời nói của Diệp Viễn.

Nhưng Diệp Viễn nói rằng sẽ giao thất thải nghê thạch cho hắn ta, điều đó vẫn khiến hắn ta phải động lòng.

Nhìn thấy cơ thể của hắn ta di chuyển đến trước mắt Diệp Viễn.

Một khí tức cực kỳ lạnh lẽo truyền đến, suýt chút nữa là đã đóng băng Diệp Viễn thành cương thi rồi.

Trọng lượng âm khí của Quỷ Tôn cường giả bình thường căn bản là không thể chịu đựng nổi.

“Tiểu tử, giao thất thải nghê thạch ra đây.” Cuồng Đao Quỷ Tôn nói.

“Cuồng Đao, còn nhớ lão phu không?” Một giọng nói trực tiếp truyền vào trong thức hải của Cuồng Đao Quỷ Tôn, khiến toàn thân của hắn ta run lên.

“Ngươi… ngươi là Vô Trần đại nhân sao?” Cuồng Đao Quỷ Tôn đáp.

Vô Trần cười nói: “Ha ha, chính là lão phu!”

Thân thể của Cuồng Đao Quỷ Tôn điên cuồng chấn động, tràng khí tức này hắn ta đã quá quen thuộc rồi, nếu không phải là Vô Trần thì là ai?

Tiên Lâm thiên tôn nuôi dưỡng cường giả quỷ đạo, lấy cái gì để nuôi chứ?

Tất nhiên đó là trấn hồn châu rồi!

Loại linh bảo thiên tôn thần hồn này không phải là loại linh bảo thiên tôn bình thường có thể sánh được.

Có thể nói, cường giả quỷ đạo ở đây đều do một tay Vô Trần tôi luyện thành.

“Tốt... tốt quá rồi! Đại nhân ngài không sao, thật sự là tốt quá rồi!” Cuồng Đao Quỷ Tôn kích động vô cùng.

“Ha ha, bây giờ không phải là lúc để nhớ lại chuyện cũ, ta sẽ ở phụ thể ngươi, để cho hai thiên tôn Ma tộc đó biết tay đi.” Vô Trần nói.

Cuồng Đao Quỷ Tôn không hề do dự chút nào, liền gật đầu nói: “Được! Có Vô Trần đại nhân ra tay, hai tên chó đó nhất định sẽ chết rất khó coi!”

Đột nhiên, Cuồng Đao Quỷ Tôn trừng to mắt lên, khí thế trên người đột nhiên thay đổi.

Khuôn mặt của Kiều Nguyên và Ai Mông chợt biến sắc, thầm nói rằng không ổn rồi.

Bọn họ không hề ngăn cản Cuồng Đao Quỷ Tôn, bởi vì bất kể thất thải nghê thạch nằm trong tay của ai thì cả hai bọn họ chắc chắn vẫn sẽ phải chiến đấu một trận với Cuồng Đao Quỷ Tôn.

Chỉ cần chặn lối ra và không cho bọn họ ra ngoài là được rồi.

Lấy hai địch một, tỷ lệ thắng của hai người bọn họ là rất lớn.

Đối với việc mà Diệp Viễn nói rằng sẽ để Cuồng Đao Quỷ Tôn đánh bại bọn họ, bọn họ chỉ xem nó như một chuyện cười mà thôi.

Nhưng lúc này, trong lòng bọn họ đã có một linh cảm chẳng lành rồi.

“Ai Mông, lên!” Kiều Nguyên nghiêm nghị quát một tiếng, rồi cùng với Ai Mông nghiêng người về phía trước, tấn công Cuồng Đao Quỷ Tôn từ hai phía.

Cuồng Đao Quỷ Tôn chế nhạo, rồi gầm lên giận dữ: “Quỷ đạo bách phù chi… quỷ ảnh trùng trùng! Ám Diệt Quỷ Đao!”

Trong khoảnh khắc, Cuồng Đao Quỷ Tôn có vô số hóa thân, mỗi cái khí tức đều vô cùng mạnh mẽ.

Sắc mặt của Kiều Nguyên và Ai Mông thay đổi đột ngột, thúc giục ma nguyên trong cơ thể lên đến cực điểm.

Bùm bùm bùm...

Vô số đao ảnh điên cuồng rơi xuống, tạo thành một đao võng kín kẽ không khe hở, cắt toàn bộ không gian thành mảnh vỡ.

Kiều Nguyên và Ai Mông kêu lên một tiếng thảm thiết, cơ thể bay ngược lại, ma khí trên người đột nhiên giảm đi rất nhiều.

“Chết tiệt! Làm sao lại như thế này!” Kiều Nguyên chật vật bò dậy, nghiến răng nghiến lợi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK