Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ cần Diệp Viễn ra khỏi đại trận, hắn sẽ không bao giờ có cơ hội trở về nữa!

“Lâm Phong, là ngươi tự tìm đường chết, đừng có trách ta!” Diệp Viễn giống như điên cuồng nói.

Lúc này Diệp Viễn đã tiến vào Hóa Hải Cảnh, uy lực của Thiên Lưu Phi Hoa càng cường đại thêm một bậc.

Những cánh hoa bay khủng bố đó, cứ thế cuốn về phía Lâm Phong.

Chính vào lúc này, một mũi nhọn màu trắng to cỡ miệng chén, uy nghiêm khủng bố từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đánh lên người Diệp Viễn!

Diệp Viễn đến ngay cả kêu thảm cũng không kịp thì đã bị một chiêu này oanh sát rồi!

Mặt Lâm Phong tràn đầy đắc ý xem một màn này, khoái chí vô cùng.

Tên gia hỏa này, cuối cùng cũng chết rồi!

Nhưng cũng chính vào lúc này, Hà Minh Đức mặt biến sắc, hét lớn: “Lâm Phong, cẩn thận!”

Theo lý thuyết, Diệp Viễn bị oanh sát, chiêu thức của hắn cũng phải lập tức tiêu tán mới đúng.

Vậy mà những hoa bay đầy trời kia, một chút dấu hiệu tiêu tán cũng không hề có, ngược lại lại càng cuốn về phía Lâm Phong nhanh hơn!

Lâm Phong thấy vậy, mặt không khỏi biến sắc.

Hà Minh Đức cũng không ngờ tới sẽ có biến hóa như vậy, kinh ngạc thất sắc.

Thân hình thoắt một cái, biến mất khỏi chỗ cũ!

Nhưng mà, đã quá muộn rồi!

Tốc độ của Hồn Hải cảnh hậu kỳ mặc dù nhanh nhưng bây giờ hắn mới di chuyển nên hiển nhiên là đã chậm mất một nhịp.

Từng đám từng đám cánh hoa rất nhanh đã vây lấy Lâm Phong!

“A! Tông chủ, cứu mạng!”

Vừa rồi hắn đã cảm nhận được sức mạnh của chiêu này, bây giờ chính diện đối mặt, hắn mới biết chiêu này khủng bố đến thế nào!

Bất luận chiêu thức của hắn phóng ra thế nào cũng đều không thể chặn được sự bào mòn của cánh hoa!

“Phựt phựt phựt..

Trong nháy mắt, cánh hoa đã phá vỡ nguyên lực hộ thế của hắn, cắt chém da thịt hắn!

“Lâm Phong!”

Đợi đến khi Hà Minh Đức chạy tới, Lâm Phong đã mềm nhũn ngã trên mặt đất, sống chết không rõ.

Sắc mặt Hà Minh Đức tái nhợt, không thể tin được nhìn cảnh tượng này.

Một tên Hóa Hải tầng một, vậy mà lại ám toán thành công người của hắn ngay dưới mắt hắn!

Rõ ràng chiêu vừa rồi của hắn đã đánh trúng Diệp Viễn. Đừng nói Diệp Viễn chỉ là Hóa Hải tầng một, dù có là Hồn Hải tầng một cũng phải chết chứ không thể sống được.

Thế nhưng vì sao, một chiêu này lại không hề tiêu tán?

Hà Minh Đức đột nhiên ngẩng đầu, nhìn lại bốn phía, muốn tìm thấy bóng dáng của Diệp Viễn.

Vậy nhưng, chẳng hề thấy bóng dáng Diệp Viễn đâu?

Phảng phất giống như vừa rồi hắn chỉ là đánh vào không khí thôi vậy!

Loại cảm giác này vô cùng không chân thực, trước nay Hà Minh Đức chưa từng gặp phải tình huống này bao giờ.

Bỗng nhiên, Hà Minh Đức chợt thay đổi sắc mặt.

Một bóng người chầm chậm ngưng lại trước mặt hắn, chính là Diệp Viễn bị hắn oanh sát trước đó!

Diệp Viễn lãnh đạm liếc nhìn Lâm Phong ngã trên mặt đất, lại hít một hơi nói: “Đáng tiếc, rốt cuộc là đã tiêu hao quá nhiều nguyên lực, giết ngươi có chút lực bất tòng tâm, coi như là ngươi nhặt lại được một cái mạng đi.”

Nhìn Diệp Viễn ở cách đó không xa, Hà Minh Đức không thể giải thích nổi, rốt cuộc là Diệp Viễn đã làm thế nào mà tránh được công kích vừa rồi của hắn?

Vừa rồi loại cảm giác đó hoàn toàn không hề sai, bản thân đúng là đã đánh trúng Diệp Viễn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK