"Đưa danh sách cho ta!" Diệp Viễn không giải thích gì chỉ bình tĩnh nói.
Tôn Kỳ rùng mình, hắn biết Diệp Viễn đã quyết tâm thì có khuyên như thế nào cũng vô dụng.
Tôn Kỳ không dám thất lễ, không thể làm gì khác hơn là liệt ra danh sách hai mươi người cho Diệp Viễn.
Diệp Viễn cầm danh sách, trực tiếp đi tới Đấu Võ Tràng.
"Ta muốn mở ra hình thức Tu La, đây là danh sách ta muốn khiêu chiến."
Diệp Viễn tìm được người phụ trách Đấu Võ Tràng, chính là người trung niên mang áo bào tro kia, hắn lấy danh sách ra đưa cho đối phương.
Người trung niên mặc áo bào màu tro luôn phụ trách công việc của Đấu Võ Tràng tầng ba nên biết Diệp Viễn là cái dạng gì. Nhưng hắn vẫn bị dọa cho giật mình khi nghe Diệp Viễn nói muốn mở ra hình thức Tu La.
"Ngươi cũng đã biết đến hậu quả của việc mở ra hình thức Tu La?" Trung niên nhân trịnh trọng nói.
Diệp Viễn gật đầu, không để ý nói: "Tất nhiên ta biết, ta vẫn chưa hề đánh trận nào ở tầng thứ ba cho nên xếp hạng hẳn là rất thấp. Trong danh sách đều là võ giả có thứ hạng trước một trăm, chắc chắn ta có tư cách để khiêu chiến."
Hình thức Tu La tại Tu La Tràng được xưng là hình thức tự sát!
Võ giả muốn mở ra hình thức Tu La chỉ có thể khiêu chiến với người có xếp hạng cao hơn mình, số lượng người khiêu chiến không thể ít hơn hai mươi người, nhất định phải trong vòng mười hai canh giờ, cũng chính là trong vòng một ngày phải giết chết toàn bộ hai mươi người này mới tính khiêu chiến hình thức Tu La thành công, có tư cách trực tiếp tấn thăng tầng tiếp theo.
Nếu như không hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian hạn định thì sẽ trực tiếp bị gạt bỏ khỏi Tu La Tràng!
Đây là một cái quy định cưỡng chế giết chóc của Tu La Tràng, người bị khiêu chiến nhất định phải ứng chiến lập tức, không được từ chối bằng bất kỳ lý do gì.
Bình thường không có thâm cừu đại hận gì thì cũng sẽ không có người muốn mở ra hình thức Tu La.
Đương nhiên cũng có hạng người có chút thực lực chém giết cường hãn, muốn mau chóng được tấn thăng lên tầng tiếp theo, đồng thời muốn thu thập một chút ý cảnh Sát Lục cũng sẽ mở ra loại hình thức này.
Thế nhưng, người có thể hoàn thành nhiệm vụ trong Tu La Tràng này vô cùng vô cùng ít!
Trong ba vạn năm này cũng chỉ có vỏn vẹn hai người hoàn thành được hình thức Tu La.
Mà hai người đều không ngoại lệ là khiêu chiến với những võ giả chỉ cao hơn mình hai mươi hạng.
Còn sống được trong Tu La Tràng đều không phải là hạng dễ nhằn, muốn vượt qua hai mươi cái xếp hạng là chuyện vô cùng trắc trở.
Mặc dù thật sự có cái thực lực kia nhưng muốn trong vòng một ngày giết chết hai mươi đối thủ thì cũng không đủ nguyên lực để chống đỡ.
Bình thường mở ra hình thức giết chóc đều là có thâm cừu đại hận, dưới tình huống muốn đưa đối phương vào chỗ chết mà hơn nữa đối phương lại không chịu ứng chiến.
Bởi vì thực lực đều không kém nhau quá nhiều cho nên muốn giết chết đối thủ trên Đấu Võ Tràng là rất khó. Chỉ cần đối phương chịu thua thì không thể tiếp tục được nữa.
Muốn giết chết đối thủ thì chỉ có thể dùng loại chiến đấu sinh tử này! Mà phần đặt cược này bắt buộc đối phương phải ứng chiến mới có thể tiến hành, cho nên cái hình thức giết chóc này chính là đường tắt duy nhất để kết sinh tử với kẻ thù.
Đương nhiên, bình thường đều là tự trả giá bằng cái chết của bản thân cho dù ngươi đã giết chết được đối thủ.
Người trung niên mặc áo bào màu tro kia xem qua danh sách một chút liền biến sắc, nói với Diệp Viễn: "Diệp Viễn, ta biết thực lực của ngươi không tệ, nhưng ngươi xác định muốn khiêu chiến Viêm Sơn và Bách Mông? Sợ là thực lực của hai người bọn họ cũng không kém ngươi! Nếu trong vòng mười hai canh giờ ngươi không có cách nào giết chết được bọn họ thì sẽ trực tiếp bị Tu La Tràng gạt bỏ!"
Diệp Viễn thản nhiên nói: "Ngươi xem ta giống như đang nói đùa sao? Bắt đầu đi!"
Sắc mặt người trung niên mặc áo bào màu tro biến đổi vô số lần, cuối cùng lại thở dài một tiếng rồi xoay người rời đi.
"Diệp Viễn mở ra hình thức Tu La, Hoa Tuấn, Vạn Tử Hằng... Viêm Sơn, Bách Mông!"
Trên không trung của tầng ba vang lên một giọng nữ êm tai dễ nghe, lập tức gây nên một hồi náo động.
"Có người mở ra hình thức Tu La! Có người mở ra hình thức Tu La! Diệp Viễn? Diệp Viễn là ai?"
"Tin tức của ngươi cũng quá hạn hẹp đi! Cái tên Diệp Viễn này chính là nhân vật phong vân của tầng một và tầng hai những ngày gần đây, tại tầng một thì trực tiếp bạo tràng, tầng hai thì đánh ngưu nhân Lãnh Thanh tơi bời!"
"Mạnh ở tầng một tầng hai, không lẽ đến tầng ba còn mạnh sao? Ngay cả Lãnh Thanh cũng không chen chân được vào xếp hạng một trăm, tiểu tử này bị điên rồi à?"
"Ừm? Ngươi nghe đi… hắn muốn… khiêu chiến Viêm Sơn! Bách… Bách Mông! Điên! Tên này hoàn toàn điên thật rồi!"
Có người mở ra hình thức Tu La, vốn đã là một tin tức lớn mà người này còn trực tiếp khiêu chiến đệ nhất cao thủ của tầng ba, đây là tin tức càng kinh thiên động địa hơn!
Lập tức, toàn bộ tầng ba vỡ oà!
Những tên võ giả kia đều thả chuyện trong tay xuống, mỗi một người đều chạy về phía Đấu Võ Tràng.
Đại chiến như vậy cũng không phải lúc nào cũng có thể nhìn thấy.
...
Trong một gian hàng ăn của tầng ba có mấy người đang uống bát rượu to, ngoạm miếng thịt lớn.
m thanh vang lên, một người nói: "Hoa Tuấn, có người muốn khiêu chiến ngươi kìa! Hình thức Tu La, hà hà, ngươi cũng phải cẩn thận!"
Hoa Tuấn biến sắc, chợt cười to nói: "Tên ngu xuẩn từ nơi nào đến, lúc này đều không biết kiên nhẫn mà sống! Ông chủ, bàn rượu này giữ lại cho ta, chờ ta giết cái tên tiểu tử không có mắt mũi kia trở về lại tiếp tục uống!"
...
Trong một gian phòng tu luyện đỉnh cấp, Vạn Tử Hằng nghe thấy thanh âm dễ nghe, chậm rãi mở hai mắt ra, yên lặng đi ra khỏi tu luyện thất.
...
Trong phòng, một nam một nữ đang sáp lá cà đại chiến, nghe thấy thanh âm dễ chịu vang lên.
"Mẹ kiếp, thật mất hứng! Đi, đi sang một bên, chờ ta đi giết cái tên tiểu tử không có mắt kia xong, trở về lại tiếp tục!"
Nam tử đạp nữ tử một cái bay thẳng đến góc nhà, nhanh chóng mặc quần áo vào xông ra cửa.
...
Chuyện giống như vậy cũng phát sinh ở các ngõ ngách trong tầng ba.
Những người được triệu hoán nghe thấy đều không dám thất lễ, từng người một chạy tới Đấu Võ Tràng.
Trong thời gian nửa canh giờ ngắn ngủi, Đấu Võ Tràng của tầng ba đã chật ních người.
Trung tâm của Đấu Võ Tràng có một thanh niên đang đứng chắp tay, nhắm mắt dưỡng thần, lẳng lặng chờ đợi đối thủ đến.
"Này, các ngươi có phát hiện không, đối thủ mà tên Diệp Viễn này khiêu chiến đều là người trong trận doanh của Tôn chủ Thiên Đãng và Tôn chủ Liệt Hoả."
"Cái này còn cần ngươi nói hay sao? Nhưng mà nhất định đầu óc tiểu tử này có vấn đề, cho dù có khiêu chiến với trận doanh của hai đại Tôn chủ, hắn cũng nên biết bóp trái hồng mềm chứ! Ngươi xem người hắn khiêu chiến đều là cường giả xếp hạng trước một trăm trên Địa Sát Bảng!"
"Tiểu tử này vẫn là có chút thực lực, có người nói hắn ở tầng hai đánh cho Lãnh Thanh ngẩng đầu không nổi."
"Vậy thì thế nào? Xếp hạng của Lãnh Thanh cũng chỉ khoảng một trăm năm mươi, mà võ giả xếp hạng trước một trăm của Địa Sát Bảng mạnh hơn xếp hạng một trăm năm mươi rất nhiều! Cho dù tiểu tử này có thực lực lọt vào xếp hạng một trăm trên Địa Sát Bảng thì hắn cũng có thể trong thời gian một ngày giết chết được hai mươi người này hay không? Theo ta thấy thì tên tiểu tử này đã chán sống rồi, tự nhiên lại đi mở ra hình thức tự sát!"
"Ngươi thì biết cái gì? Ta nghe nói tiểu tử này có chút giao tình với Ma Vương, chẳng lẽ ngươi không biết vài ngày trước Ma Vương bị Viêm Sơn đánh cho trọng thương ngã gục sao? Nhất định là tiểu tử này vội vàng báo thù cho Ma Vương!"
Cuộc chiến còn chưa bắt đầu mà trong Đấu Võ Tràng đã nghị luận ầm ĩ.
Mặc kệ Diệp Viễn là vì lý do gì mà mở ra hình thức Tu La, đây cũng không khác gì là đi tự sát.
Viêm Sơn đã đến, hắn nhìn Diệp Viễn, khóe môi nhếch lên cười nhạt một cái.
Đúng lúc này, một thanh niên toàn thân mặc đồ trắng chậm rãi đi vào Đấu Võ Tràng, khiến cho Đấu Võ Tràng huyên náo tưng bừng.