Khi Đồng Phương Thạc nhìn thấy hai viên đan dược trước mắt thì hắn im lặng hồi lâu không nói lên lời.
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
“Đồng gia chủ, Dương Tu ta có lời nào không phải sao?” Dương Tu âm dương quái khí mà hỏi lại.
Đồng Phương Thạc bối rối nói: “Là Đồng mỗ lòng dạ tiểu nhân, mong Dương trưởng lão bỏ quá cho.”
“Hừ!” Dương Tu hừ lạnh một tiếng rồi không nói gì thêm.
Bên này, người nhà họ Tiêu cũng thở phào nhẹ nhõm. Chiến thắng trong trận đấu thứ nhất này quả thật có chút kinh tâm động phách.
Nếu như không phải là Diệp Viễn xuất hiện đúng lúc, chỉ ra sai sót của bảy vị đại trưởng lão, chắc rằng lúc này Tiêu Như Yên đã bại trận rồi.
Vấn đề nằm ở chỗ Tiêu gia không được để thua hai trận đầu. Chỉ cần thua một trận, Tiêu gia cũng không cần tiếp tục tham gia thi đấu ớ đại hội đấu đan này làm gì nữa.
“Như Yên, làm tốt lắm!”
“Như Yên, không hổ danh là nữ nhi của Tiêu gia ta!”
Trong chốc lát, người của Tiêu gia dành lời khen cho Tiêu Như Yên không ngớt.
Tiêu Như Yên vẫn rất điềm đạm, nàng cũng không có chút hảo cảm nào với những vị trưởng lão trong gia tộc.
“Cơ Thanh, cảm ơn ngươi!” Tiêu Như Yên tới trước mặt Diệp Viễn, trịnh trọng nói.
Diệp Viễn cười ha hả đáp: “Là bản thân Như Yên tiểu thư lợi hại, ta cũng có giúp được gì đâu. Được rồi, nghỉ ngơi đi đã, trận đấu tiếp theo sắp bắt đầu rồi.”
Như Yên khẽ gật đầu rồi ngồi xuống vị trí của mình.
Sắc mặt rất nhiều người của Tiêu gia trở nên vô cùng khó coi khi nhìn thấy thái độ dửng dưng vừa rồi của Tiêu Như Yên.
Hơn nữa, cảm giác không vui này còn chuyển sang cả phía Diệp Viễn.
Đúng lúc này, Dương Tu nói: “Được rồi, bây giờ bắt đầu trận thứ hai, Tiêu Như Phong của Tiêu gia đấu với Đồng Văn Thọ của Đồng gia.”
Tiêu Như Phong đứng dậy, thấy vậy Tiêu Trường Phong liền dặn dò: “Nhớ kỹ, nếu thắng trận này Đồng Văn Xương sẽ không có cơ hội lên thi đấu nữa, như vậy thì chúng ta thắng chắc!”
Tiêu Như Phong gật đầu, rồi bước lên sân đấu.
Phía bên kia, Đồng Phương Thạc cũng dặn dò Đồng Văn Thọ cẩn thận: “Văn Thọ, cho tên Tiêu Như Phong đó một bài học, để mọi người thấy ngươi đã tiến bộ đến thế nào!”
“Tuân lệnh gia chủ!”
Nhìn bóng lưng Đồng Văn Thọ rời đi, Đồng Phương Thạc cười lạnh nói: “Tiêu Trường Phong, ngươi cho rằng ngươi bày binh bố trận như vậy thì có thể thắng ta được sao! Trước sức mạnh tuyệt đối, tiểu xảo của ngươi cũng chỉ là trò cười mà thôi!”
Sự phát triển ở trận đấu thứ hai này lại nằm ngoài dự đoán của mọi người!
Tiêu Như Phong là thiên tài số một của Tiêu gia, cho dù trạng thái lúc này của hắn không phải là tốt nhất, nhưng thực lực và kinh nghiệm cũng sẽ phải hơn hẳn Đồng Văn Thọ mới đúng.
Thế nhưng trận đấu vừa bắt đầu, Đồng Văn Thọ lại bộc phát ra cường thế vô cùng, khiến tất cả mọi người đều không ngờ tới.
Vòng thứ nhất tổ hợp đan dược, Đồng Vĩnh Thọ phân biệt được mọi loại linh dược, trong vòng thi đấu này, hắn đưa ra nhiều hơn Tiêu Như Phong ba đáp án!
Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc!
Người nhà Tiêu gia lập tức hoảng loạn một phen. Ngay cả Tiêu Trường Phong, sắc mặt cũng vô cùng ngưng trọng.
Thực lực của Đồng Văn Thọ nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
“Hắc mã, đây quả đúng là một con hắc mã rồi!”
“Tiêu Trường Phong có tính toán thế nào, cũng không thể ngờ rằng, thực lực của Đồng Văn Thọ lại có thể mạnh tới mức này!”
“Cho dù Tiêu Như Phong không ở trạng thái tốt nhất, nhưng hắn vẫn giữ được kiến thức cơ bản. Vậy mà hắn lại bị thua áp đảo trong tay Đồng Văn Thọ!”
“Có kịch hay để xem rồi! Không biết tới vòng sau Tiêu Như Phong có thể xoay chuyển tình thế được hay không? Nếu như không thể xoay chuyển được tình thế thì coi như Tiêu gia xong đời rồi.”
Trong chốc lát, tiếng xì xào bàn tán vang lên khắp cả sảnh đường, quả thực biểu hiện của Đồng Văn Thọ khiến mọi người không ai có thể ngờ được.