Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Diệp Viễn, cái này... Đây rốt cuộc là đã có chuyện gì?" Phương Thiên biến sắc nói.

Diệp Viễn lắc đầu nói: "Ta cũng không biết! Nhưng có thể khẳng định đây là ván cờ Tiên Lâm thiên tôn bày ra, nhưng mục đích của hắn ta là gì thì ta không biết. Chuyện này đã vượt ra khỏi sự khống chế của ta. Phương Thiên tiền bối, việc tiếp theo các ngươi phải làm chính là ổn định thế giới Tiên Lâm! Bắt đầu từ bây giờ cấm bất kỳ người nào tiến vào dãy núi Thần Vẫn. Các ngươi yên tâm, trừ phi ta chết, nếu không ta sẽ không để cho thế giới Tiên Lâm sụp đổ! Tốt lắm, không nói nhiều nữa, ta phải rời khỏi. Nhớ lấy, ngàn vạn lần không nên tiến vào dãy núi Thần Vẫn!"

Nói xong, bóng hình Diệp Viễn lại biến mất ở trước mặt mọi người.

Trên mặt mọi người đều là vẻ nghiêm túc, họ cảm nhận từ trên người Diệp Thần được áp lực.

Từ trước kia cho tới bây giờ Diệp Viễn đều bình tĩnh ung dung, nhưng lần này dường như có chút không giống như bình thường.

Sau khi Ma tộc gặp nguy hiểm, dường như không thấy Diệp Viễn khẩn trương như vậy.

Mạnh như Tà Thần tội ác tày trời cũng bị Diệp Viễn đùa giỡn trong lòng bàn tay.

Cơ thể chợt lóe, Diệp Viễn trở lại dãy núi Thần Vẫn.

Nhưng vẻ mặt của hắn càng thêm khó coi!

Vốn là Côn Ngộ Thần Mộc cao vút trên mây nhưng không biết đi về hướng nào.

"Tiền bối, Côn Ngộ tiền bối hắn..."

Vô Trần lắc đầu một cái, nói: "Ta cũng không biết! Khi đó, ta đã rơi vào giấc ngủ say. Nên ta không biết về chuyện giữa hắn và Tiên Lâm."

Chân mày Diệp Viễn nhíu chặt hơn, quả thật hắn nghĩ không ra, rốt cuộc Tiên Lâm thiên tôn đang làm cái gì mà muốn dẫn nhiều cường giả như thế tới chỗ ở của hắn ta.

Nhất là bây giờ ngay cả Côn Ngộ Thần Mộc bất động vạn năm, cũng chẳng biết đã đi đâu!

Diệp Viễn trầm giọng nói: "Ta luôn cảm thấy, chuyện này không đơn giản như vậy. Thôi, đi một bước, nhìn một bước. Chỉ hy vọng Tiên Lâm thiên tôn không cầm thế giới nhỏ của mình làm tiền đặt cuộc!"

Nói xong, cơ thể Diệp Viễn lại chuyển động, biến mất không thấy.

...

"Trận Thí Thiên Kiếm! Tổng cộng có chín cấp uy lực, người thông qua ba cấp có thể vào một ngọn núi; người thông qua sáu cấp, được thưởng một món Chân Thần Huyền Bảo; người thông qua chín cấp được thưởng một món linh bảo Thiên Tôn!"

Trên một ngọn núi, giọng Tiên Lâm thiên tôn lại vang lên lần nữa.

Phía trước có kiếm trận rất to, vắt ngang ở trước mặt một đám cường giả.

Lúc này tất cả mọi người đã thấy được, chỗ cao nhất trên ngọn núi xa xa kia có một cung điện to lớn, tản ra khí tức làm cho người ta khiếp sợ.

Cho dù ai thì đều có thể đoán được, chỉ sợ bảo vật chân chính ở trong cung điện kia.

Tuy nhiên lời nói của Tiên Lâm thiên tôn vẫn làm cho một đám cường giả điên cuồng.

Linh bảo Thiên Tôn!

Đây chính là đồ vật làm cho cường giả Thiên Tôn điên cuồng đang ở ngay trước mắt họ!

Nhưng mà họ cũng biết muốn thông qua chín cấp, hầu như là chuyện không thể nào.

Nhưng nếu như có thể thông qua cấp độ thứ sáu, lấy được một món Chân Thần Huyền Bảo thì rất không tồi.

Những cường giả Chân Thần này không phải là người duy nhất muốn một món Chân Thần Huyền Bảo này.

Loại vật này có thể gặp mà không thể cầu.

"Ta tới trước!" Một võ giả Thiên Thần tầng chín không nhịn được, dẫn đầu xông trận trước.

Không có ai ngăn cản hắn, luôn phải có người đi đi đầu, người này đi dò thử uy lực của kiếm trận là lựa chọn tốt.

Vèo!

Cường giả đó tung người nhảy một cái, trực tiếp tiến vào trong trận Thí Thiên Kiếm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK