Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không phải chứ? Tên nhóc kia chẳng qua chỉ là Ngưng Tinh tầng một vậy mà khiến Lam Phong đại nhân bị đánh thành như vậy! Chiến lực quả là kinh khủng.” Sau khi hai người đi khỏi, một tên thủ vệ kinh ngạc nói.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

“Ngươi thì biết cái gì! Trước ta nghe nói rồi, tên võ giả bỏ trốn được bên phía Vô Biên giới mới chỉ là Linh Dịch tầng tám, chắc chắn là tên tiểu tử này! Mới mấy ngày không gặp vậy mà hắn đã trực tiếp đột phá lên Ngưng Tinh cảnh! Nếu không phải tên tiểu tử này có gì kỳ quái, thì sao Lam Phong đại nhân phải bắt sống hắn?” Người khác nói.

“Thật là quá đáng sợ! Võ giả Cuồng Phong giới chúng ta vẫn luôn có tiếng là chiến lực cường đại, mà so với tên thiếu niên này thì chênh lệch càng không phải lớn bình thường.” Tên thủ vệ cảm thán nói.

Vừa vào Cuồng Phong Giới, Diệp Viễn liền cảm nhận được cương phong như dao quét qua, cắt tới khiến gò má hắn đau rát.

“Chắc chủ nhân không quen với cương phong của nơi này!” Tựa như nhận ra được sự không thích ứng của Diệp Viễn, Lam Phong hỏi.

Diệp Viễn phất phất tay, phóng một chút khí thế ra ngoài, cương phong tự động quét qua cạnh bên thân người hắn, như thể bỏ qua hắn vậy.

Uy lực của cương phong này không khác lắm so với trên cửu Thiên Lộ, dựa vào cảm ngộ của Diệp Viễn đối với phong ý cảnh thì những cơn gió mạnh này không thể thương tổn được hắn.

Thần sắc Lam Phong khẽ nhúc nhích: “Không ngờ cảnh giới phong ý cảnh của chủ nhân lại cao như vậy, người Cuồng Phong giới từ khi sinh ra đã tiếp xúc với cương phong, nhưng hiếm có ai có thế đạt đến cảnh giới của chủ nhân.”

“Cương phong không mạnh lắm, ta vẫn có thể ứng phó được. Nếu ta đoán không lầm, cương phong của Cuồng Phong giới cũng không chỉ có thế này?” Diệp Viễn phất phất tay nói.

Lam Phong gật đầu trả lời: “Không sai, cương phong của Cuồng Phong giới ở trong trung tâm Vương Thành là yếu nhất, cường độ của cương phong là từ trung tâm Vương Thành lan dần ra ngoài, càng gần với Vương Thành thì cương phong càng yếu, càng xa Vương Thành cương phong càng mạnh.”

Diệp Viễn gật gật đầu: “Thì ra là vậy, vậy nơi cương phong mạnh nhất thì mạnh đến mức nào?”

Lam Phong nói: “Cuồng Phong giới dựa vào độ mạnh yếu của cương phong, được Phong Hoàng phân thành chín khu vực, cấp một là yếu nhất, cấp chín là mạnh nhất. Khu vực cương phong cấp chín cực kỳ đáng sợ, ngay cả Phong Hoàng cũng không dám đặt chân đến.”

Nói đến khu vực cấp chín, sắc mặt của Lam Phong cũng dâng lên vẻ sợ hãi nồng đậm, hiển nhiên là một nơi vô cùng đáng sợ.

Diệp Viễn cũng không khỏi cảm thấy hứng thú nói: “Bằng vào thực lực của ngươi, có thể thâm nhập khu vực cao nhất là bao nhiêu?”

Lam Phong nói: “Nô tài thực lực thấp kém, cao nhất chỉ có thể vào khu cấp năm, thâm nhập vào sâu hơn thì không tài nào chịu được.”

“Ồ? Dựa vào thực lực Hóa Hải cảnh như ngươi mà chỉ có thế vào đến khu cấp năm, xem ra cương phong của Cuồng Phong giới là thật sự kinh khủng! Vậy nơi mà chúng ta đang đứng là khu cấp mấy?

“Đa số mọi người đều sinh sống trong khu vực cấp ba trở xuống, còn nếu hơn nữa thì người bình thường không thể chịu đựng được, chỉ có những võ giả thực lực cao cường mới chịu nổi, cho nên đất đai trong những khu vực từ cấp ba trở xuống bị tranh đoạt rất kịch liệt, giữa các bộ lạc thường xuyên chém giết lẫn nhau đế tranh giành đất đai. Nơi chúng ta đang đứng hiện tại chính là nơi giáp ranh giữa khu vực cấp ba và cấp bốn.”

Diệp Viễn ngạc nhiên nói: “Bộ lạc của ngươi nhìn qua cũng đã có bốn cường giả Hóa Hải cảnh rồi vậy mà chỉ có thể ở tại nơi xa xôi thế này sao?”

“Bẩm chủ nhân, tộc Lam Thị chúng ta không phải là một bộ tộc bình thường, mà là một nhánh nhỏ của Tật Phong Vệ dưới trướng của Phong Hoàng. Bốn nghìn năm trước, Phong Hoàng dẫn dắt Tật Phong Vệ đang định đích thân tấn công Vô Biên giới thì lại bị Đại Diễn Chân Tông dùng đại trận phong ấn thông đạo hai giới. Cho nên Phong Hoàng phái Lam Thị chúng ta lưu lại đây trấn giữ phong

Diệp Viễn bừng tỉnh: “Chẳng trách các ngươi đến nhanh như vậy, thì ra là nguyên nhân này! Được rồi, việc này không nên chậm trễ, chúng ta nhanh chóng đi đến bộ lạc của ngươi, nếu đợi Lam Báo phát hiện ra thì sẽ có phiền toái lớn.”

“Vâng, chủ nhân.”

ước chừng khoảng nửa canh giờ sau, Lam Báo dẫn theo Lam Hổ trở lại chỗ đường hầm.

Hai người bọn họ đi vòng quanh tầng hai một vòng, đến ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy, trong lòng không khỏi sinh ra một chút dự cảm không hay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK