Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi ở kiếp trước, Diệp Viễn đã nghe nói qua Nguyệt gia có một lão tổ Hư Huyền không xuất thế. Chỉ là hắn không ngờ rằng người kia lại trùng hợp hết thọ nguyên ở thời điểm này.

Nguyệt gia đã nhận ra tiềm lực của Nguyệt Mộng Ly, đương nhiên sẽ coi nàng như niềm hi vọng của Nguyệt gia.

Người quan trọng như vậy sao có thể không có mặt?

Diệp Viễn không nỡ xa Nguyệt Mộng Ly, cũng không thể ngăn cản nàng.

Nguyệt Mộng Ly càng không nỡ xa Diệp Viễn.

Đối với nàng, nàng đã phải trải qua nhiều khó khăn trở ngại mới có thể đến được với Diệp Viễn, nên nóng lòng muốn gắn bó với Diệp Viễn mãi mãi, không bao giờ tách rời khỏi hắn.

Nhưng không thể đoán trước được mọi việc, thực sự nàng không thể bỏ qua đại sự của Nguyệt gia.

“Ngao Khiên, đi theo Ly Nhi, đừng để nàng bị thương, nếu không ta sẽ hỏi tội ngươi!” Giọng điệu của Diệp Viễn nghiêm nghị chưa từng có.

Mặt Ngao Khiên biến sắc đáp: "Vâng, thưa đại nhân!”

Ly Nhi từ chối nói: "Viễn ca, chuyến đi của huynh rất nguy hiểm. Những người quyền lực của Thánh Vực không dễ nói chuyện. Ngao Khiên rất mạnh, vì vậy huynh nên dẫn hắn theo. Ta quay lại Minh Nguyệt Thành thì cần người bảo vệ làm gì chứ? Nếu huynh thực sự lo lắng thì cứ để Võ La trở về với ta.”

Nguyệt Kiếm Phong cũng nói: "Đúng vậy Cơ Thanh Vân. Minh Nguyệt Thành là nhà của Ly Nhi, chẳng lẽ còn có người dám bắt nạt nàng?”

Diệp Viễn không còn cách nào khác đành để Võ La đi cùng Ly Nhi.

Nhìn bóng dáng Ly Nhi dần biến mất trong dòng người, Diệp Viễn cảm thấy vô cùng trống trải.

Thánh Vực là sự một tồn tại rất đặc biệt.

Nó chỉ có một thành lớn, nhưng đó là nơi mạnh nhất trong toàn bộ Thần Vực.

Không có ngoại lệ!

Thánh chủ của Thánh Vực là Định Thiên Thần Vương, người đứng đầu trong Thập Đại Thần Vương.

Trong tám đại thánh địa siêu cấp, Thánh Vực là nơi duy nhất có thế lực thuộc Thập Đại Thần Vương!

Ngoài ra, công hội luyện dược sư lập lên toàn bộ hệ thống dược sư cũng nằm trong Thánh Vực.

Tất nhiên, ở đó cũng có Thiên Cơ Tháp bí ẩn và khó đoán.

Với nhiều lực lượng hùng hậu tập trung tại trong một thành như vậy, có thể tưởng tượng được sức mạnh của họ lớn như thế nào.

Các danh hiệu của cường giả Hư Huyền hầu hết đều được truyền miệng.

Nhưng danh hiệu của Thập Đại Thần Vương lại được đặt bởi Thiên Cơ Tháp.

Thứ hạng của Thập Đại Thần Vương có chính xác hay không thì không một ai biết được, bởi vì chưa có ai đấu với họ cả.

Ít nhất là chưa bao giờ đấu trước mặt người khác.

Tuy nhiên, dường như bản thân Thập Đại Thần Vương không đồng ý với bảng xếp hạng này, là Thiên Cơ Tháp tự đặt ra bảng xếp hạng này.

Phong hào của thánh chủ Thánh Vực là Định Thiên Thần Vương, cái tên bá khí vô song như vậy đương nhiên đại biểu cho thực lực vô cùng cường đại của hắn.

"Thánh Thành này đúng thật là một thần tích! Để giữ cho một thành trì lớn nhất của Thần Vực ở giữa không trung cần lượng nguyên lực đáng sợ như thế nào chứ?” Khương Thái Thương nhìn thành trì trên mây xong hoảng sợ thốt lên.

Thánh Thành là trung tâm của Thánh Vực và là thành trì lớn nhất ở Thần Vực.

Nhưng thành trì này không nằm trên mặt đất, mà được xây dựng trên bầu trời.

Thành trì chìm trong mây và sương mù, căn bản là nhìn không phân được rõ hư thực. Quả thật là thần tích.

Diệp Viễn cười nói: "Thánh Thành vốn chính là thần tích, có cái gì đáng kinh ngạc chứ? Nếu nói cả Thánh Vực chỗ nào có thế lực được bảo toàn và hoàn thiện nhất thì chính là Thánh Thành. Nếu không, quái vật như Gia Cát Thanh Hư làm sao có thể được sinh ra?”

“Gia Cát Thanh Hư?” Khương Thái Thương không khỏi sửng sốt khi nghe được cái tên này, tỏ vẻ rất lạ lẫm.

Diệp Viễn gật đầu nói: "Là Định Thiên Thần Vương trong lời mọi người, người đứng đầu Thập Đại Thần Vương.”

Nói đến đây, ngay cả Ngao Khiên cũng không thể không vểnh tai lên nghe ngóng.

Thập Đại Thần Vương từ lâu đã được nhiều người biết đến, được coi là mười người mạnh nhất Thần Vực.

Vậy thì người đứng đầu này không phải là người đứng đầu Thần Vực hiện nay sao?

Làm sao bọn họ có thể không quan tâm đến nhân vật như vậy được?

Nguyễn Song Châu lẩm bẩm: "Hóa ra tên thật của Định Thiên Thần Vương là Gia Cát Thanh Hư!”

Diệp Viễn cười nói: "Lúc trước ta đã nói với các ngươi là mấy lão già này thích chơi trò bí ẩn. Nhưng mà Gia Cát Thanh Hư thật sự rất mạnh! Hầu hết danh hiệu của các vị Thần Vương khác đều liên quan đến lĩnh vực họ giỏi nhất, nhưng Gia Cát Thanh Hư thì không. Lão ta gần như bất khả xâm phạm! Thực lực của lão ta gần như không ai có thể địch nổi.”

Cái gọi là Thập Đại Thần Vương đối với người khác rất bí ẩn và khó đoán.

Một cường giả Thần Vương như Nguyễn Song Châu thậm chí còn không biết tên của Gia Cát Thanh Hư, vậy mà Diệp Viễn lại đã từng qua lại với Thập Đại Thần Vương.

Diệp Viễn cũng là vô cùng bội phục thực lực của Gia Cát Thanh Hư.

Ngay cả người cao ngạo như Linh Chá Thần Vương cũng khen ngợi Gia Cát Thanh Hư hết lời.

Thực lực của lão ta không có gì để nghi ngờ cả.

“Cường đại như vậy thật sao? Đợi ta hồi phục sức mạnh, ta muốn tìm lão ta học hỏi một chút! Ta muốn xem xem người đứng đầu Thần Vực hiện giờ có thực sự mạnh như vậy không!” Ngao Khiên không phục nói.

Diệp Viễn cười nói: "Sở dĩ Gia Cát Thanh Hư cường đại cũng là bởi vì truyền thừa của Thánh thành cực kỳ hoàn chỉnh. Nền tảng của Thánh Thành kéo dài từ thời kỳ thần đạo đến nay, người bình thường không thể tưởng tượng nổi. Lấy đại trận pháp này làm ví dụ, nó đã hoạt động trong hàng ngàn năm và tồn tại trong một thời gian dài, e rằng chỉ có cường giả thần đạo mới có khả năng này.”

Có rất nhiều bí mật trong Thánh Thành, chỉ riêng trận pháp thần kỳ trước mặt đã khiến người khác há hốc miệng rồi.

Trong đám mây và sương mù hư ảo đó ẩn chứa một trận pháp cường hãn vô cùng. Đại trận này đã vận chuyển từ thời kỳ thần đạo đến bây giờ, nhưng vẫn chưa có xu thế suy giảm chút nào dù chỉ là nhỏ nhất.

Trình độ này tất nhiên không phải thế lực bình thường có thể so sánh được.

Đã có không ít cường giả muốn vào trong mây mù tìm hiểu, nhưng không có ngoại lệ, đều bị nổ thành cặn bã.

Lâu dần không ai dám vào đó nữa.

“Đại nhân, nghe nói Thánh Vực vào dễ, còn Thánh Thành thì khó vào. Chúng ta… làm sao vào được?” Nguyễn Song Châu nói.

Diệp Viễn cười nói: "Nhìn xem, không phải là có người tới đón chúng ta sao?”

Khi mọi người nhìn sang, bọn hắn thấy một nhóm người đang từ trên Thánh Thành đi xuống.

Thanh niên dẫn đầu đưa tay về phía Diệp Viễn nói: "Xin hỏi, có phải là Thanh Vân Tử đại nhân không?”

Diệp Viễn gật đầu nói: "Đúng vậy.”

Người trẻ tuổi hào hứng nói: "Ha ha, ngươi đúng là Thanh Vân Tử đại nhân! Ta là Hậu Du, đệ tử thứ năm của Tử Kim Điện ở Thánh Thành. Nửa tháng trước, Hậu Du đã nhận được sắc lệnh của Vân Tiêu sư phụ để ta đến đón người. Không nghĩ tới là cuối cùng ngày hôm nay người đã đến.”

Diệp Viễn không ngạc nhiên khi Thánh Thành biết rằng hắn sẽ tới.

Thánh Thành là trung tâm của Thánh Vực, tin tức linh thông vô cùng. Diệp Viễn không cố ý che giấu tung tích của mình, với thực lực của bọn họ thì muốn nắm được tung tích của hắn chỉ là một chuyện quá đơn giản.

Khi Hậu Du này nói rằng hắn là đệ tử của Tử Kim Điện, trong mắt hắn lóe lên vẻ tự hào.

Tử Kim Điện là nơi tập trung những đệ tử ưu tú nhất của Thánh Thành, hầu như đều là cường giả Thần Vương, có thể đứng hàng thứ năm, thực lực đã tương đối không tầm thường rồi.

Diệp Viễn nhìn Hậu Du cười như không cười nói: "Lão già Vân Tiêu này thật là! Bổn thiếu gia tới cũng không đích thân đến nghênh đón!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK