Càng nghĩ, Thải Nguyệt càng muốn biết nội dung bên trong miếng ngọc bội. Nàng ta rất khó tưởng tượng được, một miếng ngọc bội nho nhỏ lại có thể khiến cho tổng bộ ban hạ lệnh bài hoàng kim!
"Diệp thiếu chủ đừng nói dọa người như vậy, sẽ khiến trái tim nhỏ bé của tỷ tỷ sợ hãi đó. Không xem thì không xem thôi, có gì to tát đâu chứ?" Thải Nguyệt u oán nói.
Vẫn là biểu cảm mê hoặc chết người không cần đền mạng, nhưng trên mặt Thải Nguyệt lại thêm một chút hương vị khó hiểu.
"Tỷ tỷ đối với ta tốt như vậy, đương nhiên ta không thể làm khó tỷ tỷ, có phải hay không?" Diệp Viễn cười nhạt nói.
Thải Nguyệt liếc Diệp Viễn một cái, nói: "Tên tiểu tử không có lương tâm! Động hay không cũng muốn mạng của tỷ tỷ, còn nói vì tốt cho tỷ tỷ!"
Diệp Viễn nhún nhún vai nói: "Chẳng phải vì ta đây cũng không còn cách nào khác nên mới đến tìm tỷ tỷ giúp đỡ hay sao?"
"Hừ! Nói đi, rốt cuộc ngươi muốn dược sư nào đến giúp ngươi luyện đan. Tỷ tỷ vốn đối với đan dược cũng không phải hiểu rõ, nhìn không ra linh dược đó của ngươi rốt cuộc cần luyện chế đan dược gì." Thái Nguyệt nói.
Đan dược cấp chín cực kỳ phức tạp, trên danh sách mà Diệp Viễn liệt kê ra, chỉ có chín nguyên liệu chính, chưa kể đến nguyên liệu phụ!
Hơn nữa phương pháp luyện đan cấp chín phần lớn đều là coi trọng kiến thức của bản thân, giữa các dược sư rất ít hỗ trợ bù cho đắp nhau.
Cho nên chuyện tất cả mọi người đều biết tình hình của đơn thuốc giống những đan dược cấp thấp sẽ rất khó xảy ra.
Đương nhiên, dược sư có một ưu điểm, chính là tìm hắn luyện đan phải tự mình chuẩn bị đan phương. Thời gian lâu dần, dược sư cấp cao sẽ tích lũy rất nhiều đan phương.
Cho nên đối với Đan Đế mà nói, xác xuất thành công càng cao, chất lượng đan dược càng tốt, đan phương cấp chín có được cũng sẽ càng nhiều.
Bởi vì, tất cả mọi người thích đi tìm hắn luyện chế đan dược.
Về phần Diệp Viễn, đan phương cấp chín của hắn tự nhiên là một đống lớn.
Ngoại trừ các võ giả tìm hắn luyện chế đan dược, hắn cũng tự nghĩ ra rất nhiều đan phương độc môn, ngoại giới căn bản là không biết.
Cho nên một hai viên đan dược cấp năm, Diệp Viễn căn bản là không thèm để ý.
Hắn đưa cho cửa hàng Thiên Duyên, chính là hai loại đan phương cấp năm sau khi cải tiến.
Dùng đan phương cấp năm để đổi lấy linh dược cấp chín, nghe thì có vẻ hoang đường. Nhưng đan phương của Diệp Viễn lại để cho cửa hàng Thiên Duyên có được vô số lợi nhuận.
Điểm này thì bao nhiêu linh dược cấp chín cũng không đổi được.
Cho nên tổng bộ của cửa hàng Thiên Duyên chắc chắn sẽ đáp ứng trao đổi này.
"Chung Tử Trăn!" Diệp Viễn thản nhiên nói.
"Phụt..." Thải Nguyệt đang uống một ngụm trà, vừa nghe thấy cái tên này, toàn bộ đều phun ra.
"Hồn Võ Thần Vương Chung Tử Trăn!" Thải Nguyệt cả kinh kêu lên.
"Không sai, chính là hắn!" Diệp Viễn gật đầu nói.
"Không phải chứ, dựa vào cái gì mà Hồn Võ Thần Vương lại luyện chế đan dược cho ngươi? Đừng nói là ngươi, cho dù là người đứng đầu tổng bộ đi tìm hắn, hắn cũng sẽ không bán mặt mũi này đâu!" Thải Nguyệt sụp đổ nói.
Hồn Võ Thần Vương Chung Tử Trăn, hồn võ giả duy nhất trong Thập Đại Thần Vương!
Có thể nói, hắn đây chính là tuyệt đỉnh hồn võ giả!
Hồn võ giả vốn là tồn tại cực kỳ thần bí, mà Chung Tử Trăn lại tu luyện hồn võ tới cảnh giới đỉnh cao.
Càng làm cho người người đố kỵ chính là, Chung Tử Trăn còn là một Đan Đế tuyệt đỉnh, một tên đan đạo thực lực cao thâm khó lường.
Hồn Võ Thần Vương người ta lại thiếu mấy đồng thù lao này của ngươi?
Ngươi muốn người ta luyện đan là người ta đi luyện đan, ngươi cho rằng ngươi là ai chứ!
Diệp Viễn nói: "Tỷ giúp ta chuyển lời tới hắn, tự nhiên hắn sẽ đồng ý giúp ta luyện chế đan dược."