Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ thật sự không thể nào hiểu được, trong cơ thể Diệp Viễn dự trữ bao nhiêu thần nguyên, lẽ nào lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn sao?

Đám người Tống Ngọc đã từ bỏ xông vào, bọn họ cũng phát hiện sự dị thường của Diệp Viễn, vẻ mặt hưng phấn.

“Ha ha ha… không phải các ngươi nói Diệp Viễn chết chắc sao? Mở to mắt chó của các ngươi ra mà nhìn, có chết không?” Tống Ngọc cười to nói.

Tả Mạc bị lời này kích thích, nhất thời vẻ mặt đỏ lên, thẹn quá hóa giận nói: “Hắn không chết, lẽ nào ngươi cũng sẽ không chết sao? Phong huynh, chúng ta liên thủ diệt mấy người này trước, ngươi thấy thế nào?”

Diệp Viễn không chết được, tâm tình Phong Tiếu Thiên cũng không tốt, trầm giọng nói: “Đang có ý này.”

Trên thực tế, bọn họ đã sớm muốn động thủ.

Nhưng mà vẫn luôn ôm tâm tình xem náo nhiệt nên mới không động thủ.

Bây giờ một câu nói của Tống Ngọc đã triệt để làm hai người này tức giận.

Hai người không nói hai lời, trực tiếp lao vào đánh Tống Ngọc.

Đám người này vẫn luôn ở bên cạnh mỉa mai, Tống Ngọc đã sớm không chịu được, bây giờ trực tiếp vung kiếm ra, lấy một chọi hai.

Có điều Tống Ngọc cũng không phải Diệp Viễn, hiển nhiên lấy một chọi hai là vô cùng cố sức.

Tả Mạc và Phong Tiếu Thiên cũng không phải loại chim non gì, ở trong người cùng thế hệ đều là hạng thực lực đỉnh cao.

Còn đám người Quách Cảnh Dương, mặc dù nhân số nhiều, nhưng mà thực lực so với đối phương cách một mảng lớn.

Hai bên đều nín giận, một trận chiến này đánh vô cùng kịch liệt.

Bên kia Diệp Viễn có lòng cảnh giác, nhìn thấy đám người Tống Ngọc bị vây công, lòng cũng nóng như lửa đốt.

Nhưng mà Cốt Ma bên cạnh hắn quá nhiều, trong thời gian ngắn khó mà có thể xông qua được.

Tống Ngọc lấy một chọi hai, càng ngày càng đuối sức, cực kỳ nguy hiểm.

“Tống Ngọc, ngươi dù gì cũng là Chân Thần tầng bốn, thế mà lại cam tâm làm chó cho Diệp Viễn!” Tả Mạc cười to nói.

“Chó cái đầu nhà ngươi! Chúng ta và Diệp Viễn là bằng hữu, loại người như ngươi, sẽ vĩnh viễn không hiểu được!” Tống Ngọc tức giận mắng to.

“Bằng hữu! Ha ha, vậy thì ngươi hãy thay Diệp Viễn nộp mạng đi! Phong huynh, ngươi tới cầm chân hắn, ta chuẩn bị một chút, diệt tên gia hỏa này, thành toàn cho tấm lòng bằng hữu của hắn!”

Dứt lời, khí thế trên người Tả Mạc tăng vọt, tất cả mọi người biến sắc.

Thân thể Tả Mạc, giống như biến thành một vầng mặt trời mạnh mẽ, ánh sáng chiếu vạn trượng.

Năng lượng kinh khủng kia chấn động, cho dù Phong Tiếu Thiên là người cùng cấp, cũng là bất ngờ biến sắc.

Uy lực của một chiêu này, không phải tầm thường!

Vẻ mặt trên người Tống Ngọc cũng thay đổi, uy lực kinh khủng này, cho hắn một lại cảm giác nguy cơ mạnh mẽ.

Đột nhiên chiêu thức trên tay hắn mạnh thêm, muốn bức lui Phong Tiếu Thiên, phá ra rời đi.

Nhưng mà, Phong Tiếu Thiên sao lại để cho hắn được như ước nguyện?

Phong Tiếu Thiên thúc động sức mạnh thế giới đến cực hạn, gắt gao cuốn lấy Tống Ngọc, không cho hắn một chút cơ hội.

Thực lực hai bên tương đương, muốn trong thời gian ngắn phá ra rời đi, dễ dàng như vậy sao?

Khí thế trên người Tả Mạc càng ngày càng mạnh, cả người hắn hóa thành một mặt trời, cuồng dã chiếu sáng toàn bộ xung quanh.

Giờ khắc này, hắn giống như một vị thần.

Loại đại chiêu yêu cầu tích lũy linh khí thiên địa trong thời gian dài này, thường thường uy lực rất mạnh.


Chỉ là loại chiêu thức này không thực dụng, trong chiến đấu chân chính, có ai sẽ cho ngươi cơ hội phát động kiểu chiêu thức như vậy chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK