Lúc này, dưới võ đài cũng đã có vài người thông minh nhìn ra chỗ không đúng, bắt đầu lên tiếng chửi bới.
“Thật đúng là vô sỉ, lại dùng xa luân chiến để làm tiêu hao thực lực của Cơ Thanh!”
“Này, còn mặt mũi nữa không vậy? Đấu võ cầu thân là dựa vào thực lực thật sự của bản thân, dùng chiêu thức hạ đẳng như vậy, sẽ tổn thọ đấy!”
“Dùng thủ đoạn như vậy, thắng cũng không có gì vẻ vang đâu! Nếu Như Yên tiểu thư phải lấy loại rác rưởi như thế này, ta là người đầu tiên phản đối!”
Nhưng Hoàng Văn Thu vẫn tỏ ra bình tĩnh khi nghe thấy những lời chửi đổng này.
Hiển nhiên, hắn không để tâm tới những lời đó.
“Ha ha, thủ đoạn của Hoàng công tử tốt lắm, đường đường là cao thủ đứng thứ hai trong Vương Thành, lại dùng thủ đoạn này để làm tiêu hao thực lực của đối phương, thật khiến chúng ta bất ngờ!” Sư huynh Thang Trí của Diệp Viễn tỏ rõ sự không vui.
Hoàng Văn Thu lại cười nói: “Dám đứng trên võ đài, thì cũng phải dám nhận thách thức từ những anh kiệt trẻ tuổi trong thiên hạ. Nếu như không có suy nghĩ này, ta thấy tốt nhất là nên cút xuống khỏi võ đài thì vẫn hơn.”
Thang Trí cười lạnh nói: “Không biết Hoàng công tử có nghe thấy những lời của các võ giả ở dưới kia không? Anh kiệt trẻ tuổi? Hoàng công tử thật đúng là thích dát vàng lên mặt mình!”
Triệu Thừa Càn lại lãnh đạm nói: “Trước giờ thắng làm vua thua làm giặc, ta chẳng thấy cách làm của Văn Thu có chỗ nào không thoả đáng cả. Nếu như đã biết quy tắc trong trận đấu võ cầu thân ngày hôm nay, thì cũng phải có chiến lược sắp xếp. Cơ Thanh dám là người đầu tiên bước lên võ đài, lẽ nào còn sợ người khác tới khiêu chiến với hắn sao?”
“Hừ! Thật đúng là bỉ ổi!” Thang Trí nhìn hai người bọn họ mà giận run người, hừ lạnh một tiếng, không nói thêm lời nào nữa.
“Đại sư huynh, mấy tên tiểu tử tự xưng là cao thủ số một, số hai ở Vương Thành này mà lại quá vô sỉ! Nếu cứ thế này, ta sợ tiểu sư đệ hắn…” Thang Trí nói nhỏ với Thi Hạo Nhiên.
Thi Hạo Nhiên lại chỉ lãnh đạm cười nói: “Đệ cứ xem tiểu sư đệ đi.”
Thang Trí lặng người, bất giác nhìn về phía Diệp Viễn, quả nhiên thấy hắn vẫn đứng yên như cũ!
Trước đó, tuy Diệp Viễn chỉ tỏ ra nhìn đời bằng nửa con mắt, nhưng cũng không có mấy phần sát khí.
Còn lúc này, khí thế trên người Diệp Viễn đã thay đổi hẳn!
“Bọn chúng muốn dùng phương pháp này để đối phó với tiểu sư đệ, e là đã tính sai rồi. Tiểu sư đệ cũng không phải dạng vừa, chỉ cần nhìn vào chuyện hắn dùng thủ đoạn cực đoan để huỷ hoại triệt để Đồng Vĩnh Xương là đủ biết rồi. Tiếp theo, sợ là tên tiểu tử Hoàng Văn Thu này cũng sẽ phải chịu đau mà thôi.” Thi Hạo Nhiên cười nói.