Nguyên lực của Diệp Viễn ngưng dầy vô cùng, dùng để áp chế cửu m hàn độc thật thích hợp, nhưng cái này chí có thể trị phần ngọn, lại không thể trị tận gốc. Cửu m Liên Thần Mạch là trời sinh Cửu Âm Tuyệt Mạch, hàn độc một khi bùng nổ, sẽ giống như một thùng băng thấm hút, tự động đem toàn bộ khí lạnh chung quanh hút vào trong thân thể, tương đổi đáng sợ.
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nguyên lực của Diệp Viẻn có cường đại đi nữa, cũng không thể cùng so sánh với âm hàn lực của cả đất trời, chỉ có thế tạm thời áp chế hàn độc trong cơ thế của Lục nhi.
Cùng lúc khi Diệp Viễn thu tay về, sắc mặt Lục nhi cũng hồng nhuận mấy phần, có điều vẫn hôn mê bất tỉnh.
“Lục nhi ta giao cho ngươi, ta muốn đi giết người rồi!”
Nói xong, Diệp Viễn xoay người rời đi.
Trước cửa lớn của phòng tạp sự người qua lại không ngớt, là nơi tương đối bận rộn.
Diệp Viễn bước vào cửa lớn, bị hai học viên ngăn lại.
“Ngươi là học viên cấp nào? Đến phòng tạp sự có chuyện gì?”
Môt hoc viên hỏi.
Bọn họ cũng không phải thấy ai cũng cản, sắc mặt Diệp Viễn khó coi, nhìn một cái cũng biết có vấn đề, cho nên mới bị ngăn lại.
“Giết người!”
Diệp Viễn từ trong hàm răng lạnh nhạt văng ra hai chữ, nghe xong sau lưng của hai học viên đều thấy ớn lạnh.
“Đùa… Đùa gì thế! Học Viện Đan Võ nghiêm cấm học viên âm thầm chém giết, ngươi muốn làm trái với viện quy sao?”
Tên học viên này cũng là Nguyên Khí tầng sáu, nhưng với khí thế của Diệp Viễn lại thấy có dấu hiệu của nguyên lực lạ thường.
“Ta không có thời gian nói đùa với ngươi, Lâm Thiên Thành ở đâu, bảo hắn đi ra đây chịu chết đi!”
“Lâm sư huynh? không phải não ngươi hỏng rồi chứ? Đi mau, không đi nữa chúng ta sẽ không khách khí đâu đấy!”
Tẽn còn lại tốt hơn một chút, liền muốn đuổi Diệp Viền đi.
Một tên Nguyên Khí tầng sáu nói ấu nói tả, lại muốn giết một tên cường giả nửa bước Linh Dịch, không phải đầu óc hỏng rồi thì là cái gì?
Diệp Viễn căn bản không để ý tới hai người này, trực tiếp đi qua giữa hai người bon ho môt cách manh mẽ.
Hai người này phụ trách giữ cửa, tất nhiên không thể nào cứ như vậy để Diệp Viền đi vào, vì vậy dùng hết toàn lực muốn ngăn cản Diệp Viễn.
“Ầm!”
Bàn tay của hai người bọn họ vẫn chưa đụng vào Diệp Viễn, liền bị Diệp Viền dùng nguyên lực đánh bay ra ngoài, tự động nhường ra một con đường.
Mặc dù đều là Nguyên Khí tầng sáu, nhưng lại chênh lệch quá xa!
Trình độ nguyên lực thâm hậu của Diệp Viền gấp mấy lần so với những người cùng cảnh giới, hai người này tại sao có thể là đối thủ của Diệp Viễn được chứ?
“Có… Có người muốn gây chuyện, mau ngăn hần lại! Nhanh thông báo cho Lâm sư huynh!”
Một tên học viên trong đó cũng là người chuyên nghiệp, sau khi ngã xuống đất không đế ý đến đau đớn trẽn người mà lớn tiếng hô lên.
Động tĩnh bên ngoài vốn đã kinh động tới người ở bên trong, bây glờ tiếng hô to này của hắn, học viên vừa mới bước ra của phòng tạp sự lập tức biết đã xảy ra chuyện gì.
Một tên học viên Nguyên Khí tầng tám tiến lên ngăn Diệp Viễn lạỉ, nổi giận nói: “Ngươi là người phương nào? Thật là to gan, có biết đây là chỏ nào hay không, mà lại dám gây chuyện ở chổ này!”
Diệp Viên căn bản cũng không để ý đến hắn, tiếp tục đi về phía trước.
“Muốn chết ư!”
Người học viên kia thấy trong mẳt Diệp Viễn cái dáng vẻ không coi ai ra gì, nhất thời giận dữ, nhào người về phía trước, nghĩ muốn cho diệp Viễn một chút giáo huấn.
Diệp Viền tiện tay vung ra một chưởng, người học viên kia liền bay ra ngoài, nặng nề đụng vào tường, mới ngưng được sự cản trở.