Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gần tối, ba người bọn họ đã dần áp chế được những võ giả huyễn hoá kia!

Từ ngày đầu tiên tới bây giờ, ba người bọn họ luôn phải đấu lại với năm võ giả huyễn hoá.

Từ lúc còn bị đánh cho bầm dập, cho đến bây giờ thì bọn họ đã dần chuyển sang thế thượng phong!

“Lão Sở! Lão Tiền!” Chu Trường Trị lớn tiếng gọi.

“Đã hiểu!” Chu Trường Trị vẫn còn chưa nói phải làm gì, nhưng trong nháy mắt Sở Thạch đã hiểu rõ ý đồ của hắn.

Lúc này, Chu Trường Trị bị rơi vào tình huống nguy hiểm khi một mình giữ chân ba võ giả huyễn hoá.

Sở Thạch và Tiền Tử gần như đều biết Chu Trường Trị đang nghĩ gì, một kiếm đấy ngay đối thủ của mình ra, sau đó liền xông vào chiến đấu với người đứng giữa đang ra tay với Chu Trường Trị.

Đúng lúc này, đòn tấn công của Chu Trường Trị cũng xuất hiện ngay!

Dưới sự kìm kẹp của ba người, võ giả huyễn hoá đó đã bị hạ gục trong chớp mắt!

Đúng lúc này, võ giả huyễn hoá bị hất ra liền quay lại động thủ, sở Thạch Và Tiền Tứ nhanh chóng đổi chỗ, để vị trí trống lại cho Chu Trường Trị!

Một trong những võ giả huyễn hoá đó đã bị Chu Trường Trị giết chết!

Cứ như vậy, sự phối hợp giữa ba người bọn họ ngày càng trở nên thành thục hơn, rất nhanh đã có thể giải quyết xong toàn bộ võ giả huyễn hoá.

Ba người vừa buông kiếm liền ngồi sụp xuống đất.

“Cái quái gì đây! Chúng ta đã giết chết được năm võ giả huyễn hoá rồi, lẽ nào vẫn còn chưa được ra sao?” sở Thạch nói bằng giọng không vui vẻ gì.

“Hà hà, cũng được lắm! Không ngờ rằng, hoá ra ba người chúng ta phối hợp cùng nhau lại có thực lực như vậy!” Chu Trường Trị phấn khởi nói.

sở Thạch trợn ngược mầt, nghĩ một đằng nói một nẻo: “Lão Chu, ngươi có nhầm không vậy. Trong đại trận này, lão tử cũng chỉ vì muốn sống nên mới phối hợp với ngươi. Sau khi ra ngoài rồi, đường ngươi ngươi đi, đường ta ta đi!”

“Hừ, ai muốn hợp tác với ngươi!”

Chu Trường Trị không vui mà nói.

“Các ngươi muốn chết thì sau khi ra ngoài cỏ thế nói với hắn như vậy.” Tiền Tứ chen vào nói.

Lời vừa nói ra khiến ánh mắt sở Thạch và Chu Trường Trị cùng ủ rũ đi.

Diệp Viễn bày ra trận pháp này chính là muốn huấn luyện khả năng hợp tác theo đội nhóm cho bọn họ.

Nếu sau khi ra khỏi đây mà bọn họ vẫn không làm theo ý đồ của Diệp Viễn, thì cũng biết kết cục là như nào rồi đấy.

Tỉ lệ thương vong trong ngày thứ tư cao hơn ngày thứ ba, đạt tới con số đáng sợ là năm nghìn người!

Còn nhóm của sở Thạch bọn họ, lại là nhóm đầu tiên hoàn thành việc giết chết võ giả huyễn hoá.

Ngày thứ năm vừa bắt đầu, sở Thạch bọn họ kích động đến mức chửi đất chửi trời.

Bởi việc huấn luyện vẫn chưa kết thúc, mà ngược lại còn tăng thêm hai võ giả huyễn hoá nữa.

Cứ như vậy, số lượng võ giả huyễn hoá đã tăng lên là bảy người!

“Khốn kiếp, tên tiểu tử này định chơi chúng ta sao? Đối phó với năm người đã mệt muốn chết rồi, bảy người thì làm sao mà giết cho được?” sở Thạch trách móc nói.

“Đừng lải nhải nữa, đúng là hắn muốn chơi ngươi đấy, ngươi cũng có thể làm được gì cơ chứ?” Chu Trường Trị nói.

“Ta không vui, phát tiết một chút cũng không được sao? Cẩn thận!”

Do số lượng võ giả huyễn hoá tăng lên, cho nên đã mang lại không ít phiền phức cho ba người bọn họ.

Nhưng sức mạnh của ba người bọn họ bây giờ đã khác trước. Tuy bọn họ vẫn mất rất nhiều sức, nhưng dựa vào sự phối hợp vô cùng ăn ý cũng đã qua được ngày thứ năm.

Đến buổi trưa ngày thứ sáu, nhóm ba người sở Thạch đã giết chết được bảy võ giả huyễn hoá, bọn họ lại lần nữa vượt ải thành công.

Song kết quả vẫn như cũ, sau khi nghỉ ngơi vài canh giờ thì có chín võ giả huyễn hoá xuất hiện!

Chỉ là lần này, nhóm ba người bọn họ cũng đã giải quyết gọn cả chín võ giả huyễn hoá ngay trong ngày!

Tới ngày thứ bảy, cuối cùng Diệp Viễn cũng đã xuất quan!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK