Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhanh, thân hình ba người Tạp Tác xuất hiện trước mặt mọi người.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, chỉ cảm thấy tình thế bây giờ cực kỳ hỗn loạn không khỏi trở nên mơ hồ.

“Giết!”

Trong ánh mắt Thiên Tinh lộ ra vẻ ngoan lệ, đột nhiên đứng dậy bạo phát, giơ tay lên liền chém chết một cường giả nhân tộc.

Lúc này, cường giả nhân tộc mới bừng tỉnh, nhao nhao phản kích.

Nhưng mà lúc này nhân tộc như rắn mất đầu, đến một người trấn thủ tràng diện cũng không có, sao có thể là đối thủ của cường giả ma tộc?

Kiều An kia không nhịn được, muốn đi vào tranh đoạt cơ duyên đã bị tam đại cường giả Thiên Thần liên thủ giết chết.

Lúc này, hai người Thiên Tinh và Địch n chính là người mạnh nhất trong đám người này.

Dù cảnh giới hắn bị áp chế cũng là hổ giữa bầy dê.

Cũng may cảnh giới mọi người đều bị áp chết, nhân tộc còn không đến mức binh bại như núi đổ, nhưng mà tình hình cũng không khả quan.

Mà bây giờ, cường giả hoàng thành Thiên Ưng liền trở thành quân chủ lực của trận chiến đấu này.

Thực lực bọn họ vô cùng hoàn chỉnh, sức chiến đấu rất mạnh.

Bây giờ, bên trong cường giả nhân tộc, chỉ còn lại Lăng Tử Khôn là cường giả đứng đầu.

Một mình hắn đơn độc đánh với hai đại cường giả Thần Quân tầng ba đỉnh phong, cũng cảm thấy vô cùng cố sức.

Nhưng mà vốn dĩ ma tộc đã chiếm ưu thế về số người, nhân tộc thua cũng chỉ là chuyện sớm muộn.

Tình thế trước mặt, đối với nhân tộc rất không tốt.

“Mọi người kiên trì! Chờ tới lúc Tống Ngọc đại nhân và Lôi Nghị đại nhân trở về, chúng ta sẽ thắng!” Lăng Tử Khôn hô lớn.

Nhưng mà nhân tộc chia ra qua nhiều thế lực, ai cũng tự mình chiến đấu, nào có đoàn kết như ma tộc?

Dưới tình hình ác chiến, cường giả nhân tộc càng ngày càng ít, tổn thất vô cùng thảm hại.

Cho dù là bên phía hoàng thành Thiên Ưng cũng có vài người bị trọng thương.

“Diệp Viễn đáng chết kia, lại dám cướp đi cơ duyên lần này! Hôm nay, các ngươi đều sẽ phải vì hành vi của hắn mà trả giá lớn! Ha ha ha…” Thiên Tinh cười như điên nói.

Vốn dĩ nhìn thấy Diệp Viễn bị Tạp Tác giết, Thiên Tinh còn vô cùng hưng phấn.

Nhưng ai biết được, Diệp Viễn chẳng những không chết mà còn có được đại cơ duyên, trong lòng Thiên Tinh khó chịu giống như ăn phải ruồi vậy.

Hắn phẫn nộ, bây giờ liền phát tiết tàn sát cường giả nhân tộc.

Nhân số cường giả nhân tộc giảm mạnh, trên mặt từng người đều lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Đúng lúc này, một thanh niên áo trắng như nhanh như chậm, bước từ sâu trong hẻm núi đi ra.

Mỗi bước đi của thiếu niên, dưới chân đều có một vết chân rất sâu.

Trên tay thanh niên này, thế mà lại đang cầm một quả núi to!

Đúng vậy, so với thân thể của hắn mà nói là một quả núi to.

Phía dưới núi to, thân thể hắn có vẻ vô cùng gầy yếu, phảng phất như lúc nào cũng có thể bị núi to ép thành thịt vụn.

Nhưng mà, mặt thiếu niên không hề đổi sắc, cử động nhẹ nhàng, nhìn qua cực kỳ ung dung thoải mái.

“Diệp… Diệp trưởng lão! Là Diệp trưởng lão!” Ninh Thiên Bình là người đầu tiên phát hiện ra Diệp Viễn, ngạc nhiên hô lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK