Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Da thô thịt dày đúng là khó đối phó!” Diệp Viễn than thở một hơi.

Diệp Viễn không quá lo lắng về đòn tấn công của những con trâu đen này. Hắn cảm ngộ được Lưu Động Ý cảnh của phong ý cảnh, trong trường hợp này lại càng dễ tránh được đòn tấn công của những con yêu thú này.

Nhưng vấn đề là nguyên lực của hắn có thể trụ được trong bao lâu?

Không tới lúc cấp thiết, Diệp Viễn cũng sẽ không muốn dùng tới nguyên lực vô danh. Vì hắn cảm thấy rất đáng tiếc nếu phải dùng nguyên lực vô danh ở đây.

Hiện tại hắn không quá lo lắng về sức tấn công của những con trâu đen to xác này, nhưng một khi nguyên lực của hắn tụt xuống mức báo động, thì lúc đó đòn tấn công của bọn chúng mới trở thành sự đáng sọ.__________________

Diệp Viên vừa ra tay chém giết Thiết Giáp Kim Cương Ngưu, vừa suy nghĩ đối sách.

Trong không gian truyền thừa, tất cả các võ giả ai nấy đều ngơ ngác.

“Không giống với chúng ta? Nói như vậy là sao?”

“Lẽ nào là nói, Diệp Viễn vẫn chưa bị loại, hắn vẫn đang ngoài kia sao?”

“Không phải chứ? Đi tới đây cũng phải mất sáu bảy ngày, đúng ra bây giờ hắn cũng đã phải ở có mặt ở tầng thứ ba rồi mới phải. Tốc độ chậm như vậy, hắn vẫn không bằng chúng ta!”

Hiển nhiên mọi người đều biết người mà nhân vật thần bí và Doãn Yên Hoa nói tới chính là Diệp Viễn.

Nhưng bọn họ tỏ ra không phục trước lời đánh giá vừa rồi của nhân vật thần bí.

Nếu như lúc này Diệp Viễn đứng trước mặt bọn họ thì cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ sự thật đã chứng minh Diệp Viễn không bằng bọn họ.

Cho dù chưa bị loại, thì tốc độ qua ải chậm như vậy có thể chứng tỏ điều gì chứ?

Theo quán tính suy nghĩ của những người này, người nào có thể lên được tầng tiếp theo trong thời gian ngắn nhất thì người đó mới là người lợi hại, chứ chẳng ai sẽ ngu ngốc tới mức ở lại từng tầng mà giết chết hết số yêu thú đó.

Nghe lời nhận xét này của nhân vật thần bí, không khỏi khiến Liễu Hồng bất giác cau mày.

Trước khi tới Hạo Thiên Tháp, hắn đã chuẩn bị kỹ lưỡng, quyết tâm áp đảo đệ tử hàng đầu của tam tông!

Bây giờ hắn đã làm được điều đó!

Liên tiếp là người đầu tiên bước vào tầng tiếp theo!

Hơn nữa trong những vòng đấu tiếp theo, hắn tin chắc bản thân sẽ không thua.

Nhưng bây giờ, chuyện này là thế nào?

Tên tiểu tử Diệp Viễn không có mặt ở đây lại còn lợi hại hơn hắn?

Liễu Hồng là tán tu thuộc dạng thiên tài, sau khi tông môn bị diệt vong, do cơ duyên tốt, nên hắn nhận được sự truyền thừa từ một vị cường giả Thần Du cảnh.

Những năm này hắn vẫn luôn bế quan khổ luyện, cuối cùng cũng đạt được thành tựu nhất định.

Hơn nữa lại vừa hay đúng dịp tam tông mở cửa Hạo Thiên Tháp, vì muốn trở nên mạnh hơn, nên hắn cũng tới thử một phen.

Tâm nhìn của hẳn bây giờ cũng cao hơn trước rất nhiều, hắn đã sớm không còn là đệ tử của tiểu tông môn như trước.

Mục tiêu lúc này của Liễu Hồng chính là có thể phi thăng Thần Vực!

Vừa hay đúng lúc này tam tông lại cho mở Hạo Thiên Tháp, quả đúng là thời cơ trời ban!

“Đến cả ông trời cũng muốn Liều Hồng ta một bước lên trời, thì Liễu Hồng ta còn có lý do gì để từ chối?” Đây là phản ứng đầu tiêu sau khi Liễu Hồng biết tin Hạo Thiên Tháp mở cửa.

Theo Liễu Hồng thấy, Hạo Thiên Tháp này mở ra là vì hắn.

Nếu không tại sao sớm không mở muộn không mở, lại mở vào đúng lúc hắn kết thúc lần bế quan tu luyện.

Thời thế tạo anh hùng, bản thân chính là anh hùng mà thời thế này tạo ra!

Nhưng lời của nhân vật thần bí vừa rồi là có ý gì?

Lẽ nào Diệp Viễn này còn có điểm nào đặc biệt hơn mình sao?

Trước giờ Liễu Hồng vẫn luôn bế quan cho nên không biết nhiều chuyện bên ngoài, vì thế không biết Diệp Viễn là người như thế nào.

Trong mắt hắn, đệ tử hàng đầu của tam tông mới là mục tiêu hắn cần phải vượt qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK