“Đó là chắc chắn, không dám mời mà thôi.” Diệp Viễn cười nhạt nói.
Sau khi Thiên Vũ đi, Long Đường cũng từ trên lôi đài đi xuống tới. Nhìn thấy Diệp Viễn, trên mặt Long Đường không khỏi lộ ra vẻ lúng túng.
Mặc dù quyền ý của hắn là tự mình lĩnh ngộ ra, nhưng công lao lại có một nửa phải nhờ vào Diệp Viễn.
Một chỉ kia của Diệp Viễn cố ý chỉ điếm Vũ Lạc Trần, giống như là sư phụ biểu thị cho đồ đệ nhìn, rất trực quan.
Nếu Long Đường từ đó lĩnh ngộ ra quyền ý thuộc về mình, Diệp Viễn cũng coi là đã trở thành một nửa sư phụ.
Mặc dù biết Diệp Viền vô cùng yêu nghiệt, nhưng là để Long Đường lấy sư lễ đối đãi, hắn cảm thấy có chút xấu hổ.
“Ha ha, vừa rồi một quyền kia rất không tệ! Có thể lĩnh ngộ ra chân ý hình thức ban đầu, đó là bản lãnh của huynh, không cần có khúc mắc trong lòng.” Diệp Viễn tự nhiên nhìn ra Long Đường xấu hổ, cười một tiếng bỏ qua.
Ánh mắt Long Đường ngưng tụ, vẻ lúng túng kia bị quét sạch sành sanh, kinh ngạc nói: “Chân ý hình thức ban đầu? Huynh nói là… Ta lĩnh ngộ chân ý?”
Đến bây giờ chính Long Đường cũng không biết, hắn đã bước lên một con đường tiền đồ tươi sáng.
Cũng không trách Long Đường không biết, thật sự là võ giả ở Vô Biên giới có được chân ý thực sự quá ít. Hơn nữa võ giả có được chân ý phần lớn của mình mình quý, tự nhiên không có khả năng biểu diễn trước mặt mọi người giống như Diệp Viễn vậy, Long Đường không biết cũng không có gì là lạ.
Có điều lĩnh ngộ chân ý với hắn mà nói ý vị như thế nào, Long Đường lại rõ rõ ràng ràng!
“Không sai! Mặc dù còn rất đơn giản, nhưng một quyền vừa rồi kia xác thực đã có chân ý hình thức ban đầu!” Diệp Viễn xác định nói.
Đạt được câu trả lời khẳng định chắc chắn, toàn thân Long Đường chấn động, kích động run rẩy lên.
“Ha ha, vừa rồi Diệp Viễn còn nói tương lai huynh có thể trở thành người mạnh nhất Vô Biên giới nữa đấy!” Nam Phong Chỉ Nhu cười nól xen vào.
Long Đường kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn, nghĩ không ra đối phương lại đánh giá mình cao như vậy!
Như vậy, nếu mình là người mạnh nhất Vô Biên giới, còn Diệp Viễn thì sao?
Chỉ dựa vào một chỉ kia, Long Đường liền cảm nhận được sâu sắc chênh lệch giữa mình và Diệp Viễn. Chính mình cũng có thể trở thành người mạnh nhất Vô Biên giới, vậy Diệp Viễn còn phải đạt tới dạng độ cao nào?
Long Đường kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn, nghĩ không ra đối phương lại đánh giá mình cao như vậy!
Như vậy, nếu mình là người mạnh nhất Vô Biên giới, còn Diệp Viễn thì sao?
Chỉ dựa vào một chỉ kia, Long Đường liền cảm nhận được sâu sắc chênh lệch giữa mình và Diệp Viễn.
Chính mình cũng có thể trở thành người mạnh nhất Vô Biên giới, vậy Diệp Viễn còn phái đạt tới dạng độ cao nào?
Nếu như nói mình đã lĩnh ngộ chân ý hình thức ban đầu, đây chẳng phải là nói, Diệp Viễn biểu thị một chỉ kia, là một đạo chân ý hoàn chỉnh sao?
Vừa nghĩ đến đây, Long Đường hít vào một ngụm khí lạnh.
“Ha ha, các ngươi xem hắn kích động đến không nói ra lời kìa.” Nam Phong Chỉ Nhu trêu chọc nói.
Long Đường một mặt thẹn thùng, Diệp Viễn lại cười nói: “Lĩnh ngộ hình thức ban đầu của chân ý chỉ là vừa mới bắt đầu, con đường tương lai còn rất dài, muốn sáng chế một đạo chân ý hoàn chỉnh, cần nỗ lực cố gắng gấp mười gấp trăm lần người khác.”
Long Đường gật đầu nói: “ừm, con đường này có khó khăn hơn nữa, ta cũng muốn đi đến cuối cùng!”
Đạo tâm võ đạo của Long Đường vô cùng kiên định, điểm này Diệp Viễn có thể nhìn ra, đương nhiên sẽ không nói thêm cái gì.
Có điều trong lòng Long Đường vẫn có chút chán nản, người khác cần cố gắng, cần trả giá gấp mười lần gấp trăm lần mới có thể lĩnh ngộ chân ý, vậy còn ngươi thì sao?
Thật sự là người so với người tức chết người mà!
“Đúng rồi, quyền ý của huynh ứng thuộc thượng thừa, có danh tự chưa?” Diệp Viễn đột nhiên hỏi.
Long Đường mờ mịt lắc đầu: “Ta cũng không biết mình lĩnh ngộ chân ý, làm sao có thể có danh tự?”
“Đã như vậy, ta tặng huynh một cái tên đi.” Diệp Viễn nói.