Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nơi đây quá nguy hiểm, ai biết tiếng hô cứu mạng này liệu có phải một cái bẫy khác hay không.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Nhưng ngay khi hắn định cất bước rời đi, thanh âm kia lại truyền đến lần nữa: “Cứu… cứu mạng… tại… tại hạ là Từ Diễm của… Thánh Địa Xích Hà…”

Nghe thấy cái tên này, Diệp Viễn chợt dừng bước.

Cái tên Từ Diễm này hắn không xa lạ gì, đây chẳng phải sư đệ của ứng Thiên Nhai đó sao?

ứng Thiên Nhai nói sư đệ hắn trúng kỳ độc, cho nên mới tìm cách gọi hắn và Hạ Thư Minh đến đây. Hiện tại tình huống thế này, chẳng lẽ nói loại độc Từ Diễm trúng chính là độc của Kỳ u Hoa?

Tung người mấy cái, Diệp Viễn đã đến gần đàn tế, quả nhiên thấy một thanh niên áo xanh nằm sát bên đàn tế, trông như đã hấp hối, dáng dấp cực thê thảm.

“Ngươi là Từ Diễm?” Diệp Viễn nhíu mày hỏi.

Từ Diêm vé yếu ớt gật gật đâu nói: “Đúng… đúng là tại hạ! Tiểu… tiểu huynh đệ, ngươi cũng biết ta ư? Lẽ nào… ngươi là người sư huynh ta mời tới? Ngươi đã xuất hiện ở đây, còn… sư huynh ta đâu?”

Diệp Viễn cau mày, quét mắt liếc nhìn Từ Diễm, phát hiện quả thực hắn đã trúng độc rất nặng.

Có trúng độc hay không, là không có khả năng dấu diếm được Diệp Viễn.

Nhưng Diệp Viễn không thả lỏng cảnh giác, vẫn quan sát chặt chẽ sắc mặt của Từ Diêm. Mỗi cử động mỗi biểu cảm của hắn đều không thế qua được ánh mắt Diệp Viễn.

Có điều, trong suốt quá trình này, Từ Diễm hoàn toàn không lộ ra bất kỳ điếm nào không ổn, từ đầu đến cuối trông vẫn giống như một kẻ đang tuyệt vọng thì thấy được hi vọng mới.

“Sư huynh ngươi cũng trúng độc, đang ở bên kia, ta tới đây tìm thuốc giải cho hắn.” Diệp Viễn nói.

Từ Diễm nghe vậy lập tức mừng rỡ, nói: “Thật… thật sao? Quá… quá tốt rồi. Tiếu huynh đệ, ngươi có thể… đưa ta qua gặp sư huynh ta không?”

Diệp Viễn nói: “Ngươi đã thế này thì làm sao có thể qua đó nổi? Để ta giải độc cho ngươi trước đã.”

Nói đoạn, Diệp Viễn tế ra Tứ Phương Đỉnh, bỏ Loan Tinh Thảo vào luyện hóa thành chất lỏng, sau đó dùng bát lấy ra một ít đưa cho Từ Diễm.

“Thứ này… có hiệu quả không?” Từ Diễm nửa tin nửa ngờ hỏi.

“Dĩ nhiên có hiệu quả rồi.” Diệp Viễn bình thản đáp.

Từ Diễm nửa tin nửa ngờ uống thử thứ chất lỏng từ Loan Tinh Thảo, quả nhiên phát giác nguyên lực trong cơ thể đang từ từ khôi phục lại.

Chốc lát sau, Từ Diễm liền đứng lên bình thường như chưa có chuyện gì.

“Ha ha, tiểu huynh đệ quả không phải người thường! Đại ân này không biết cảm tạ sao cho đủ, sau này Từ Diễm tất sẽ báo đáp!” Từ Diễm chắp tay nói.

Diệp Viễn chỉ bình tĩnh bảo: “Không cần khách khí, ta cũng chỉ được người nhờ vả, làm việc cho người mà thôi.”

“Như vậy sao được! Sư huynh của ta là sư huynh, ta là ta chứ! Thôi được, ngươi mau đưa ta qua gặp sư huynh, ta cũng rất lo cho huynh ấy.” Từ Diễm nói.

Diệp Viễn gật đầu, dẫn Từ Diễm đi về phía mọi người đang nghỉ ngơi.

“Công tử, người này cỏ vấn đề, ngươi phải cẩn thận.” Diệp Viễn đang bước đi, bỗng nghe Tân Mỹ Tuyền từ linh khí không gian truyền âm ra cho hắn.

“ừ, ta biết.” Diệp Viễn hoàn toàn không lộ vẻ bất thường gì.

Tân Mỹ Tuyền trông dáng vẻ tự tin nắm chắc tình hình của hắn, lòng rất kinh ngạc.

“Người biết rồi ư?” Tân Mỹ Tuyền há hốc miệng ngạc nhiên.

Nàng thấy cử chỉ trước đó của Diệp Viễn như vậy, còn tưởng Diệp Viên bị Từ Diễm lừa rồi, cho nên mới nhắc nhở một tiếng, nào ngờ Diệp Viễn lại đã sớm khám phá ra.

Diệp Viễn nói: “Phải, thân thể này hẳn đúng là của Từ Diễm, nhưng thần hồn sợ là đã không còn là Từ Diễm nữa. Hắn tự cho là đã che dấu rất tốt, thực ra lúc ta kiểm tra ra độc chất của Kỳ u Hoa trên người hắn, ta đã nhìn ra điếm khả nghi roi.”

Tân Mỹ Tuyền vô cùng khiếp sợ, lúc đầu nàng còn không tin lắm, nhưng nghe Diệp Viễn nói chắc chắn như vậy thì biết hắn không hề khoác lác mà đã thực sự nhận ra điểm đáng ngờ.

Có điều, nàng thật không dám tin tưởng, Diệp Viễn chỉ cần quan sát chút thương tích là có thể khám phá ra Từ Diễm này đã bị đoạt xá.

“Công tử, nếu người đã nhìn ra điểm bất thường của hắn thì sao còn phải giải độc cho hắn làm gì?” Tân Mỹ Tuyền ngờ vực hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK