Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tê Hà Sơn, bên trong đạo tràng của Tinh Uyên hoàng giả, Diệp Viễn và Thi Hạo Nhiên sóng vai mà đi.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

“Tinh Uyên sư tôn thu tổng cộng bảy đệ tử, đệ là người thứ tám. Nhưng mà đệ lại là người có thiên phú cao nhất.” Thi Hạo Nhiên nói.

Diệp Viễn cười đáp: “Khí thế lúc sư huynh nói lời này, cùng với mới vừa rồi tưởng như là hai người kìa, không còn loại khí thế bễ nghễ thiên hạ kia nữa rồi.”

Trên đường đi, Diệp Viễn trò chuyện với Thi Hạo Nhiên cho đến bây giờ, cảm thấy tính tình người này thật sự là hợp với mình. Người này không quá giống như là một vị đại sư huynh trầm ổn, nói năng thận trọng trong tưởng tượng mà có chút nhẹ nhàng thoải mái.

Thi Hạo Nhiên cười nói: “Không bằng thì không bằng, chuyện này không có liên quan gì tới chuyện nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt. cảnh giới truyền thuyết, đừng nói là ta, ngay cả sư tôn cũng không làm được. Chỉ dựa vào một điểm này là biết ta cũng không bằng đệ.”

“Gặp may mà thôi.”

Thi Hạo Nhiên lại tỏ ra xem thường: “Vận may cũng là một phần của thực lực. Đổi thành bất kỳ một đại Đan sư trung cấp nào khác cũng đều sẽ không thắng nổi Đồng Văn Xương. Chí ít khi ta ở cảnh giới giống như đệ, ta không làm được.”

Vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc hai người đã đi tới đỉnh núi. Đập vào mắt là một tòa đại điện rộng lớn.

“Vào đi thôi, sư phụ đang chờ chúng ta rồi.” Thi Hạo Nhiên nói.

Theo Thi Hạo Nhiên tiến vào bên trong đại điện, Tinh Uyên đã đang chờ hắn.

“Hạo Nhiên, ngươi đi xuống trước đi, ta trò chuyện với Cơ Thanh một chút.” Tinh Uyên nói.

Thi Hạo Nhiên khom người lui ra ngoài, Tinh Uyên từ từ mở mắt, trên dưới đánh giá Diệp Viễn, mà Diệp Viễn cũng đang đánh giá Tinh Uyên không chút kiêng kỵ.

“Cảnh giới truyền thuyết, rất không tồi! Còn nhỏ tuổi nhưng đã có thể đạt tới cảnh giới như vậy, tương lai ở trên đan đạo của ngươi chắc chắn sẽ vượt xa ta.” Tinh Uyên bổng nhiên nói.

Diệp Viễn không nghĩ ra, không biết lời này của Tinh Uyên là có ý gì, không thể làm gì khác hơn đành nói: “Tinh Uyên đại nhân khen sai rồi, Cơ Thanh không dám nhận.”

Tinh Uyên khoát tay một cái: “Ngươi cũng không cần khiêm tốn, thật ra ta biết, ta cũng không dạy nổi ngươi cái gì. Sở dĩ lấy danh nghĩa thầy trò gọi ngươi tới, thật ra là có nguyên nhân khác.”

Trong lòng Diệp Viễn “lộp bộp” một cái, chẳng lẽ lão đầu này đã phát hiện ra thân phận của mình rồi?

Chuyện này khó mà có khả năng!

Trong lòng Diệp Viễn thấp thỏm, nhưng mặt lại không đổi sắc nói: “Vậy… không biết Tinh Uyên đại nhân tìm tiểu tử đến, là có nguyên nhân gì?”

Tinh Uyên không trả lời, ngược lại lại hỏi: “Ngươi từ đâu tới?”

Trong lòng Diệp Viễn lại “lộp bộp” một cái nữa, âm thầm tăng cao phòng bị, lặng lẽ vận chuyến nguyên lực.

“Tiểu tử chỉ là người ở nơi hoang dã, có nói thì Tinh Uyên đại nhân cũng không biết.” Diệp Viễn nói.

Tinh Uyên cười ha ha, nói: “Ngươi không phải là người của Cuồng Phong giới đúng không? Nghe nói có khả năng có một tên gian tế của Vô Biên giới đã trà trộn vào Vương Thành, nếu như ta đoán không lầm, người này chính là ngươi đi?”

Lần này, trong lòng Diệp Viễn không còn tồn tại cảm giác may mắn nữa, đã làm xong tâm lý chuẩn bị quyết tử.

Nhưng mà, ngoài miệng hắn lại vô cùng bình tĩnh đáp: “Tinh Uyên đại nhân đang nói chuyện gì thế, tiểu tử nghe không hiểu!”

Nhưng đúng lúc này, con ngươi của Tinh Uyên lại hơi co lại, kinh hãi nói:

“Tâm Lặng Như Nước! Hảo tiểu tử, quả thật là khiến cho người ta cảm thấy không ngừng ngoài ý muốn mà!”

Thì ra, Diệp Viễn đã lặng lẽ tiến vào tâm cảnh Tâm Lặng Như Nước, mà điều này lại đã bị Tinh Uyên nhìn thấu!

Diệp Viễn thật sự là rất buồn rầu, hắn không biết tới cùng là mình đã để lộ ra sơ hở ở chỗ nào mà lấy thực lực của lão đầu này lại có thể nhìn thấu thần hồn bí kỹ của mình?

Thực lực của Tinh Uyên đúng là rất cường đại không sai, nhưng Diệp Viễn cũng vô cùng tự tin với thần hồn bí kỹ của bản thân.

Cường giả Hoàng cấp, hẳn là không thể nhìn thấu mình mới đúng!

Chẳng lẽ là lúc ở trên đại hội đấu đan?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK