Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay cả Tiểu Đồng cũng ngạc nhiên nhìn về phía Diệp Viễn.

Hắn ta đã sống đến từng này tuổi rồi, tự cho rằng mình đã sớm nhìn thấu được thế gian, nhưng lại phát hiện ra mình nhìn còn không bằng một Tiểu tử.

Tâm cảnh của Diệp Viễn đã sớm thoát ra ngoài rồi, cũng khó trách hắn ta có thể có được thành quả như bây giờ.

Diệp Viễn nhìn về phía Tiểu Đồng, nói: “Cũng là do vận may của ngươi tốt, cũng coi như vận may của ta không tệ, tóm lại là linh dược đã được thu thập đầy đủ rồi, có thể bắt đầu luyện chế đan dược này rồi.”

Tiểu Đồng nói: “Bất kể có luyện ra được hay không, thì ta cũng nợ ngươi một ân tình rồi!”

Đối với một cường giả Thiên Tôn mà nói, rõ ràng là không cam chịu trở thành như Tiểu Đồng thế này.

Cái cảm giác bất lực này, chẳng có ai thích cả.

Cho dù đã thu thập đầy đủ linh dược rồi nhưng đối với chuyện Diệp Viễn có thể luyện ra được đan hay không thì Tiểu Đồng vẫn giữ thái độ như cũ.

Đương nhiên là không phải Tiểu Đồng không tin vào năng lực của Diệp Viễn, Mộc Vũ Hồi Mộng Đan không phải là đan dược bình thường, độ khó để luyện chế cực kỳ cao.

Cho dù là đan dược trong độ khó cấp chín thì đã là một loại cực kỳ khó để luyện chế rồi.

Loại đan dược này thuộc loại vô cùng chênh lệch so với cấp chín kia, trên đời này không có mấy ai nghe nói qua càng không có mấy ai biết luyện chế nó.

Linh dược mà đan dược này cần dùng đến cũng thuộc loại cực kỳ không chính quy.

Không chính quy có nghĩa là phạm vi sử dụng rất hẹp.

Thậm chí còn chưa từng nghe nói qua thì nói gì đến luyện chế cơ chứ?

Đối với mỗi một Luyện Dược sư mà nói thì loại đan dược không chính quy này là thử thách vô cùng lớn.

Đừng nói là Diệp Viễn, ngay cả bản thân Tiểu Đồng trong giai đoạn Đỉnh Phong cũng không thể luyện chế ra được.

Nếu không phải Diệp Viễn đã đạt đến đạo cảnh Viên Mãn, thì lão ta cũng sẽ không yêu cầu Diệp Viễn luyện chế đan dược này.

Diệp Viễn gật đầu nói: “Các ngươi đợi ở bên ngoài phòng đi, ta cần phải bế quan một thời gian để tìm hiểu dược tính của các linh dược này. Dù sao thì cũng không có cơ hội lần thứ hai.”

Mấy người này ra khỏi phòng, bỗng nhiên sắc mặt của Tiểu Đồng trở nên căng thẳng.

“Tiểu Đồng đại nhân, đại nhân nhà ta ra tay thì ngươi còn lo lắng gì nữa chứ? Từ khi ta bắt đầu đi theo ngài ấy thì ta chưa từng thấy có loại đan dược nào mà ngài ấy không luyện chế ra được cả!” Nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng của Tiểu Đồng, Ninh Thiên Bình cảm thấy hơi buồn cười nói.

Tiểu Đồng trợn mắt lên, tức giận nói: “Ngươi thì hiểu cái gì chứ!”

Trọng lượng của Thổ Kỳ Lân chỉ đủ để Diệp Viễn luyện chế một lần mà thôi, không có cơ hội thử lần thứ hai.

Cho nên Diệp Viễn cũng vô cùng cẩn thận.

Tiểu Đồng hiểu được độ khó để luyện chế, thì tất nhiên là bản thân hắn càng hiểu rõ hơn.

Có thể luyện chế ra được Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan có độ khó cấp chín không có nghĩa là có thể luyện chế ra được Mộc Vũ Hồi Mộng Đan có độ khó tương tự.

Luyện đan là một hình thức tu luyện khác.

Nếu như nói rằng cảm ngộ đan đạo là nội công, vậy thì hiểu biết dược lý chính là ngoại công.

Cùng tu nội và ngoại mới có thể tạo ra được đan dược có chất lượng cao.

Nhưng mà thực sự thì những linh dược Thiết Mộc Khôi, Hắc Tâm Hải Tảo cùng Thổ Kỳ Lân có tần suất xuất hiện quá thấp.

Diệp Viễn chỉ có cơ hội một lần, có thể luyện chế đan dược đến mức độ nào thì tùy thuộc vào việc hắn ta có thể hiểu được những linh dược này đến mức độ nào.

hắn ta cắt ra một miếng rất nhỏ từ linh dược, tìm hiểu kỹ càng dược lý của những linh dược này.

Cách làm này rất phiến diện.

Bởi vì mỗi một bộ phận của linh dược bao hàm mảnh vụn pháp tắc khác nhau, Diệp Viễn chỉ có thể suy luận dược tính của cả linh dược thông qua miếng nhỏ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK