Đan đạo ở thánh địa Xích Hà cũng không được phát triển, căn bản không ai có thể luyện chế được đan dược này. Ngay cả đại dược sư cao cấp của hai cửa hàng lớn nhất, cũng không luyện chế ra.
Nếu như Ngũ Tư Viễn không vứt bỏ cái mặt già này thì Ngũ Kiếm Đồng sẽ bị thế hệ trẻ của mười đại gia tộc bỏ lại phía xa!
Đến lúc đó đừng nói cái gì bảy thánh tử, ngay cả vị trí của Ngũ gia trong mười đại gia tộc cũng khó bảo toàn.
Đánh rắn đánh dập đầu, chiêu này của Diệp Viễn, thật sự là quá hiểm ác!
Cuối cùng Diệp Viễn vẫn là tiếp nhận lời xin lỗi của Ngũ Tư Viễn, hơn nữa còn giúp Ngũ Kiếm Đồng luyện chế Khải Linh Đan siêu phẩm!
Ngay cả Ngũ gia cũng không chống đỡ được, bảy gia tộc khác làm sao có thể chống đỡ nổi?
Kết quả là, một đám bọn họ từng người từng người tranh nhau thể hiện lòng trung thành với Diệp Viễn.
Thu phục mười đại gia tộc, hội trưởng lão coi như hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay Diệp Viễn.
Với tài năng luyện đan của Diệp Viễn, thời gian mười đại gia tộc tìm đến hắn ngày càng nhiều hơn. Về sau bọn họ có bất kỳ tâm ý sai lệch nào, tự nhiên cũng phải cân nhắc cho kỹ.
Thu phục xong hội trưởng lão, cuối cùng nguy cơ của thánh địa Xích Hà coi như bước đầu vượt qua.
Đại trưởng lão Trầm Khâm cũng toát hết mồ hôi, đưa mắt nhìn Diệp Viễn với vẻ mặt thán phục.
Nếu không phải có Diệp Viễn, e là cả thánh địa Xích Hà đều phải lâm vào một nguy cơ lớn.
Một khi nội bộ hỗn loạn, e là các thánh địa khác trong Bạch Vũ Vực đều nhìn ra sơ hở. Đến lúc đó, thánh địa Xích Hà sẽ nguy hiểm.
Một ngày này, một mình Diệp Viễn đi tới cửa hàng Thiên Duyên.
Trong mật thất, Thải Nguyệt vừa thấy Diệp Viễn đến, cả người như muốn dán chặt vào Diệp Viễn.
"Diệp thiếu chủ, hiện tại người thăng quan tiến chức rồi là bỏ quên ta ở một góc luôn nha! Mấy ngày này, ta nhớ người muốn chết!"
Sự yêu mị này, thật sự là đến từ bên trong xương cốt, muốn nuốt hết tâm tư người ta.
Nghe những lời này, rõ ràng biết nàng ta đang câu dẫn ngươi, nhưng ngươi lại vẫn không giữ được mình.
Diệp Viễn ôm lấy bờ vai thơm của Thải Nguyệt, rồi mang nàng ta ấn ngồi trên ghế, sau đó chính mình ngồi sang chiếc ghế bên cạnh.
"Thải Nguyệt tỷ tỷ, đừng dùng chiêu này với ta, vô dụng thôi. Lần này tìm đến Thải Nguyệt tỷ tỷ, là nhờ Thải Nguyệt tỷ tỷ giúp ta một việc." Diệp Viễn cười nói.
Vẻ mặt Thải Nguyệt u oán nhìn Diệp Viễn nói: "Tỷ tỷ đây là một tấm chân tình, ngươi lại cho rằng ta lòng lang dạ thú! Thôi bỏ đi, Diệp thiếu chủ có gì phân phó, cứ việc nói. Cho dù không nhìn mặt mũi lệnh bài hoàng kim, chỉ cần nhìn khuôn mặt thiếu niên anh tuấn của Diệp thiếu chủ, tỷ tỷ cũng không dám không làm đâu!"
Diệp Viễn lên làm thiếu chủ, một tỷ nguyên tinh tất nhiên là không nói chơi, sớm đã sai người đưa tới cửa hàng Thiên Duyên rồi.
Chẳng qua từ sau lần đấu giá trước, đây là lần đầu tiên Diệp Viễn đến cửa hàng Thiên Duyên.
Đối với cám dỗ cực hạn này của Thải Nguyệt, thật ra Diệp Viễn rất hưởng thụ, nhưng sẽ không dễ dàng mắc lừa.
Nói tới nói lui, chẳng phải là Thải Nguyệt chỉ muốn thăm dò đáy lòng của Diệp Viễn thôi sao?
Muốn nói Thải Nguyệt thực động lòng gì đối với mình, đánh chết Diệp Viễn cũng không tin.
Trong lòng Thải Nguyệt tự nhiên rất mất hứng, với kỹ thuật mị hoặc của nàng, cho dù là ai cũng sẽ mắc câu. Nhưng tên tiểu tử trước mắt này, đến nhìn mình hắn cũng không liếc lấy một cái.
"Ta muốn một ít linh dược cấp chín, đây là danh sách. Ngoài ra, ta còn muốn nhờ một người ra tay, giúp ta luyện chế một loại đan dược cấp chín." Diệp Viễn nói.
Trong lòng Thải Nguyệt cả kinh, không nghĩ tới Diệp Viễn vừa mở miệng lại chính là đan dược cấp chín!
Chỉ là Thải Nguyệt vẫn là có chút nghi hoặc, cửa hàng Thiên Duyên còn có cường giả Đan Đế, mời bọn họ ra tay là được rồi, tại sao phải mời thêm một người khác ra tay?