Đã nhận được truyền thừa của Thánh Tổ Đại Tế Tư, trình độ chế tạo Yêu Thần đan của Diệp Viễn có thể nói là phát triển cực kì nhanh.
Chuyện truyền thừa này đối với Diệp Viễn là vô cùng quý giá.
Mấy năm sau đó, trình độ của Diệp Viễn tạo ra Yêu Thần đan cuối cùng đã đứng đầu.
Đồng thời, thực lực đan đạo của hắn cũng được cải tiến rất nhiều.
Trong khoảng thời gian này, Thần Điện đã gom góp được một ít Linh Dược nằm ở cấp tám và chín đều ở cấp độ khó. Diệp Viễn cầm chúng và đem đi luyện chế.
Hơn nữa những Linh Dược mà hắn luyện thành Yêu Thần đan, cấp thấp nhất cũng là tuyệt phẩm rồi.
Đương nhiên, các cấp trên của Thần Điện Tế Tư rất bất ngờ về việc này.
Nhất là Địch Thu. Lúc trước lão ta không tin vào Diệp Viễn trong vòng ba trăm năm có thể tạo ra cái giá trị gì.
Nhưng bây giờ, cuối cùng lão ta cũng nhận mình đã sai rồi.
Ngày nọ, Địch Thu đến tìm Diệp Viễn và mở miệng muốn xin lỗi.
"Ha ha. Chuyện hôm đó bản điện chủ nói sai rồi, bây giờ ta xin lỗi ngươi, Diệp Viễn! Đúng thật sự ngươi đã giữ đúng lời hứa của mình, bây giờ Thần Điện cùng ta đã kiếm một nguồn lợi lớn rồi." Địch Thu vừa cười to vừa nói.
Địch Thu có tính cách thẳng thắn nên khi biết mình sai, lão ta lập tức nhận sai chứ không ngần ngại gì.
Dù thân phận của lão ta có thể nói là không dễ làm chuyện này một chút nào.
Tuy ngày đó, lão ta thật sự muốn giết chết Diệp Viễn, nhưng Diệp Viễn cũng có thể đứng về vị trí của Địch Thu mà xem xét.
Dù sao thì trên người của Diệp Viễn vẫn còn chảy dòng máu của con người.
So với một người chưa bao giờ tiếp xúc với dược Yêu Thần Đan mà nói, thì thời gian ba trăm năm cũng không hẳn là quá dài.
Vì vậy, hắn chỉ cười nhẹ rồi nói: "Điện chủ không cần làm như vậy, Diệp mỗ cũng biết rõ lời đề nghị của ta ngày hôm đó, thật sự có chút mạo phạm đến ngài."
Địch Thu thoải mái cười rồi nói: "Tên tiểu tử tốt bụng này, ta biết ngươi không phải người lòng dạ hẹp hòi mà! Vậy thì có qua cũng có lại, hôm nay ta tìm đến ngươi là chuyện của ngươi nhờ ta làm, ta cũng nên giữ lời hứa."
Diệp Viễn ngây cả người, vẻ mặt lo lắng hỏi: "Hắn... Hắn ta không sao chứ?"
Địch Thu nhíu mày, làm cho lòng Diệp Viễn co rúm lại, rồi đột nhiên lão ta lại mở miệng nói.
"Không sao, nhưng ta thấy cũng không tốt cho lắm. Nhưng mà... Chỉ sợ lành ít dữ nhiều." Địch Thu nói.
Sắc mặt của Diệp Viễn trắng bệch ra, Địch Thu cũng không thừa nước đục thả câu mà nói rõ đầu đuôi sự việc.
Tuy tìm người như mò kim đáy biển, dù người đó ở Yêu Thần vực thì có dòng máu thuần chủng của Bạch Hổ lại vô cùng hiếm gặp.
Thế lực của Thần Điện Tế Tư không thẹn là một trong những Yêu Tộc lớn mạnh nhất trong các thế lực. Qua tin tức của Diệp Viễn, cuối cùng trong mấy năm nay họ cũng tìm được tin tức về Bạch Quang.
Những năm qua, Bạch Quang luôn sống ở Hoàng thành Hổ Bí.
Mà Hoàng thành Hổ Bí cũng xem như là căn cứ của Hổ tộc, vậy nên trong thành có rất nhiều cường giả Hổ Tộc.
Bạch Hổ đứng thứ nhất trong các tộc tại Thông Thiên Giới và họ cũng có dòng màu vô cùng cao quý.
Cho nên sau khi đến Thông Thiên Giới, tốc độ tu luyện của Bạch Quang thật sự rất nhanh.
Nhưng so với tốc độ tu luyện của Diệp Viễn, thì hắn ta lại chậm rất nhiều.
Nhưng sau khi, Bạch Quang đến Yêu tộc và sống trong Hoàng thành Hổ Bí, hắn ta đã nhờ thực lực của dòng máu có sẵn trong người mình trở thành một cường giả trẻ tuổi quan trọng trong Hoàng thành Hổ Bí.
Nhưng mà giữa Hoàng thành Hổ Bí và Hoàng thành Bá Nguyên có tranh chấp.
Bên cạnh Hoàng thành Hổ Bí là một sơn mạch Thiên Yêu có thế lực rất mạnh, hai bên cũng thường xuyên xung đột với nhau.
Vừa mới đây không lâu, Hoàng thành Hổ Bí với thế lực kia cũng đã xảy ra chiến tranh một lần rồi.
Mà Bạch Quang cũng tham dự vào hành động lần này của thành.
Bạch Quang đã hợp tác với một thiên tài tuổi trẻ khác trong Hoàng thành Hổ Bí, đánh người đứng đầu của phe đối thủ trọng thương gần chết.
Nhưng chẳng ai ngờ rằng, người đứng đầu phe đối thủ bị đánh trọng thương kia, lại chính là con trai của thủ lĩnh Thiên Hổ Vương.
Lần này giẫm vào ổ kiến lửa rồi.
Thiên Hổ Vương kia tức giận phái tất cả lính tinh nhuệ nhất dưới trướng bao vây chặt Hoàng thành Hổ Bí như cối nêm.
Nhưng mà trời đất xui khiến, thực lực của Thiên Hổ Vương lại mạnh hơn thành chủ của Hoàng thành Hổ Bí.
Sau khi hai bên giao đấu xong, Thiên Hổ Vương đánh bị thương thành chủ còn uy hiếp hắn ta nói rằng, nếu hắn ta không giao hung thủ làm bị thương con trai của mình ra, thì Thiên Hổ Vương sẽ giết sạch dân trong thành.
Vì vậy mà Bạch Quang chủ động đứng ra thế mạng.
Thiên Hổ Vương đã đưa Bạch Quang đi rồi, cũng đem theo binh lính rời đi.
Địch Thu thở dài, nói tiếp: "Mà nên nói huynh đệ hai người đều là người có tình có nghĩa. Người làm bị thương con trai của Thiên Hổ Vương thực sự không phải là Bạch Quang đâu, nhưng hắn và Hắc Đồng là huynh đệ tốt với nhau nên hắn ta chủ động đứng ra lãnh tội hộ cho Hắc Đồng."
Diệp Viễn nhíu mày, hỏi: "Chuyện này xảy ra lâu chưa?"
Địch Thu trả lời: "Chuyện này đã xảy ra mấy tháng trước rồi, nhưng mà... Ta cũng từng nghe qua tên tuổi của Thiên Hổ Vương, tên này vô cùng ác độc, nếu như hắn ta không có điểm yếu thì không biết chừng đã giết sạch toàn dân trong thành rồi. Xem ra, huynh đệ Bạch Quang kia của ngươi là lành ít dữ nhiều rồi!"
Diệp Viễn thay đổi sắc mặt, chắp tay với Địch Thu rồi nói: "Thưa Điện chủ, việc này không nên chậm trễ nữa. Bây giờ ta muốn xuất phát đến Hoàng thành Hổ Bí kia!"
Địch Thu cũng không ngăn cản hắn, mà chỉ nói: "Trong Thần Điện Tế Tư có Truyền Tống trận, ngươi có thể nhờ Truyền Tống trận đi qua đó."
Hai mắt của Diệp Viễn tỏa sáng, chàng vội hành lễ rồi nói: "Nếu thế ta nên đa tạ điện chủ đại nhân rồi!"
Đa số các Hoàng Thành đều nằm độc lập và tách biệt lẫn nhau, bình thường họ sẽ không sử dụng Truyền Tống trận làm gì.
Giống như năm đó, Hoàng thành Thiên Ưng cùng Hoàng thành Chí Ninh có mâu thuẫn. Nếu họ có Truyền Tống trận thì chẳng khác nào Thiên Ưng chịu diệt vong.
Nhưng Thần Điện Tế Tư của Yêu tộc lại trải rộng khắp các tòa Hoàng thành, trong họ cũng thành lập một ít Truyền Tống trận nhỏ để di chuyển qua lại và được cho phép.
Đương nhiên Truyền Tống trận này cũng có rất nhiều quy định nghiêm ngặt, nên trừ người của Thần Điện Tế Tư thì tuyệt đối không ai được phép sử dụng trận này.
...
Thông qua truyền thống trận lộ trình vốn mất mấy trăm năm thì Diệp Viễn chỉ dùng thời gian nửa tháng đã đến nơi Hoàng thành Hổ Bí.
"Diệp Viễn bái kiến Cẩn Hoa điện chủ!"
Từ Truyền Tống trận đi ra, hắn nhìn thấy một người nam tử mặc áo bào của điện chủ chạy đến đón.
Diệp Viễn tự nhiên biết thân phận của người này và hành lễ với hắn ta.
Tuy Địch Thu không nói Diệp Viễn đã vượt qua Mạc Vấn, nhưng tin tức của hắn truyền tới đây giữa những câu nói cũng chứng minh được thực lực Diệp Viễn tài giỏi đến mức nào.
Cẩn Hoa không phải là người ngu, nên hắn ta biết những lời kia có ý gì.
Vì vậy, hắn ta đành tự mình đến đón Diệp Viễn.
Diệp Viễn vẫn chưa quen với cuộc sống nơi này, hắn chỉ dựa vào Thần Điện Tế Tư là chủ yếu. Vậy nên thái độ của hắn có chút khách sáo với Cẩn Hoa.
Cẩn Hoa nhìn thấy Diệp Viễn không tránh khỏi ngạc nhiên, rồi hắn ta nhẹ gật đầu nói: "Chắc ngươi là Diệp Viễn nhỉ? Ta đã nghe nói ngươi có tài năng hơn người, và đã luyện chế được Yêu Thần đan cấp tám, chín rồi hả?"
Diệp Viễn hiểu ý hắn ta, nên gật đầu trả lời: "Chuyện đó là Địch Thu điện chủ khen mà thôi, nếu như Cẩn Hoa điện chủ cần Diệp mỗ dùng sức mình thì Diệp mỗ cũng sẽ không từ chối!"
Cẩn Hoa cười nhẹ, vô cùng hài lòng với thái độ của Diệp Viễn.
Đúng là người thông minh nói chuyện cũng nhẹ nhàng vô cùng.
Nhưng mà trong lòng hắn ta cũng âm thầm giật mình.
Hắn ta chỉ nghĩ rằng Diệp Viễn đạt đến cường giả Tứ tinh Đỉnh Phong mà thôi, nhưng không ngờ hắn đã đạt đến Thần Quân Ngũ tinh rồi.
Chút thực lực như thế này có thể luyện chế được Vân Bội Thiên Nghê đan sao?
Địch Thu nhìn như cẩu thả, nhưng cũng không đơn giản như những gì hắn thể hiện ra bên ngoài.
Tuy quan hệ giữa họ với Thần Điện Tế Tư còn thân thiết hơn với Hoàng Thành, nhưng khi nhờ người khác làm việc thì cũng phải hứa hẹn một chút lợi ích cho họ mới được.
Mà Diệp Viễn lại là lợi ích tốt nhất.
Trong tin tức của lão ta truyền đến, có ám chỉ rằng Diệp Viễn có thể luyện chế một ít đan dược cấp chín, đó là loại đan dược nằm ở cấp độ khó.
"Ha ha, vậy ta làm phiền tiểu hữu Diệp Viễn rồi. Ta nghe Địch Thu nói rằng ngươi và Bạch Quang là huynh đệ vào sinh ra tử nhỉ?" Cẩn Hoa lơ đãng hỏi.
Diệp Viễn gật đầu và nói: "Chúng ta là huynh đệ vào sinh ra tử! Ngài điện chủ, ta nghe nói hắn ta đã kết bạn với một huynh đệ tốt tên là Hắc Đồng tại Hoàng thành Hổ Bí này, không biết ngài có thể nói cho ta biết về người này không?"