Diệp Viễn nói: “Đúng là tức giận không thể bù đắp được chênh lệch, nhưng mà chăm chỉ thì có thể! Khổ binh tất thắng, khi một người có động lực thì tiềm lực bộc phát ra sẽ khó mà tướng tượng được.”
Bành Yến nhìn Diệp Viễn, cười lạnh nói: “Ngươi cũng không cần bận tâm người khác, vẫn nên lo lắng cho chính mình đi! Tiểu tử, hành động vừa rồi của ngươi, đã thành công chọc giận bổn thiếu gia ta! Cho nên, kết quả của ngươi so với hắn sẽ còn thảm hơn!”
Diệp Viễn nhìn Bành Yến, cười một tiếng, sau đó giơ ngón tay lên ngoắc ngoắc, hành động tỏ ra sự khinh miệt.
Nhìn thấy cảnh này, Ngũ Kiếm Thanh ở dưới lôi đài không khỏi cười lạnh nói: “Tên ngu này, lại dám khiêu khích Bành Yến như vậy, lẽ nào hắn thật sự cho rằng dựa vào thực lực Thần Du Cảnh của hắn thì có thế làm gì được Bành Yến sao? Vừa rồi chỉ là Bành Yến nhất thời khinh suất, còn chưa dùng đến ba phần thực lực. Chọc giận Bành Yến như vậy rồi thì ta thật sự muốn xem xem kết quả sẽ là dạng gì.
“Ha ha, tên tiểu tử Thần Du cảnh đó thật là ngu mà, lại dám khiêu khích đối thủ như vậy! Mặc dù thực lực của hắn không tệ, nhưng mà vừa rồi chỉ là đối phương khinh suất mà thôi.”
“Tên Thần Du cảnh này đúng là khiến người khác bất ngờ, thế mà hắn lại có thực lực xuyên qua trận pháp ngăn cách. Có điều sợ rằng Bành Yến cũng là không ngờ được, nhất thời khinh suất cho nên mới bất cẩn ra tay với tên tiểu tử đó đi?
“Thực lực của Bành Yến này rất mạnh, mặc dù còn chưa thấy toàn bộ thực lực, nhưng mà sợ rằng là mạnh hơn những người cùng ở Vô Lượng cảnh tầng bảy không ít.”
Mặc dù Diệp Viễn thành công đạp lên mặt Bành Yến nhưng vẫn không có người nào có cái nhìn lạc quan về hắn, chung quy thì thực lực của hắn và Bành Yến cũng chênh lệch quá xa!
Hơn nữa nhìn từ sức chiến đấu vừa rồi của Bành Yến thì thực lực của hắn mạnh hơn võ giả Vô Lượng cảnh tầng bảy bình thường rất nhiều.
Bới vì thực lực của Hạng Hạo cũng không yếu, cũng được coi như là một thiên tài trong tầng bảy của Vô Lượng Cảnh, muốn thắng hắn cũng không phải là chuyện đơn giản.
Nhưng mà Bành Yến lại có thể thắng hắn dễ như trở bàn tay, hơn nữa lại còn sỉ nhục hắn.
Có thể thấy được, nhất định sức chiến đấu của Bành Yến cực kỳ ghê gớm!
Bây giờ Diệp Viễn khiêu khích hắn chính là đang tìm đường chết.
Chỉ là bọn họ có chút hiếu kỳ, bây giờ Bành Yến sẽ dùng thủ đoạn gì để sỉ nhục Diệp Viễn đây
“Đồ không biết sống chết!”
Lửa giận của Bành Yến đã bị Diệp Viễn đốt lên, một thanh trường đao xuất hiện trong tay hắn.
Nguyên lực phun trào, toàn bộ nguyên lực thiên địa trong một vùng lôi đài rất nhanh đã bị hắn khống chế.
Hắn muốn cướp đoạt hết tất cả nguyên lực bên người Diệp Viễn!
Đây chính là chỗ cường đại của võ giả Vô Lượng cảnh, bọn họ có khả năng khống chế một vùng nguyên lực thiên địa để cho mình sử dụng.
Ai có năng lực khống chế mạnh hơn thì người đó sẽ có khả năng chủ đạo toàn bô chiến cuôc.
Rất rõ ràng, ở phương diện này, võ giả Thần Du cảnh bị thua thiệt quá nhiều.
“Cuộc chiến này căn bản là không có bất ngờ mà, chỉ cần một chiêu này của Bành Yến là có thế thắng rồi, phỏng chừng trong lòng tiểu tử kia đang muốn khóc đi?”
“Thần Du Cảnh đấu với Vô Lượng Cảnh, dường như là cục diện không thể giải được. Không dùng được nguyên lực thiên địa thì cho dù võ kỹ có mạnh hơn đi nữa thì cũng không thế phát huy được uy lực.”
“Trừ khi lĩnh ngộ ý cảnh của tiểu tử này bỏ xa Bành Yến mấy con phố thì có thể dựa vào ý cảnh cường đại để chấn động, xông phá thoát khỏi sự khống chế của Bành Yến. Nhưng mà, điều này sao có thế? Sợ rằng đao ý của Bành Yến cách cảnh giới đầu của chân ý vô thượng không còn xa nữa đi?”
Đao ý kinh khủng kia của Bành Yến khiến võ giá dưới lôi đàl đêu cám thấy phát rét, có thể thấy được đao ý của hẳn rất mạnh.
Muốn bỏ xa ý cảnh của Bành Yến mấy con phố, là chuyện không thể nào!
Cho dù là Dương Văn Miểu cũng không làm được!
Nếu như Dương Văn Miếu chỉ là Thần Du Cảnh tầng bảy thì hắn cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Bành Yen.
Cho dù lĩnh ngộ ý cảnh của hắn cũng mạnh hơn Bành Yến không ít.
“Không có nguyên lực trong thiên địa để dùng, ta thật muốn xem xem, ngươi lấy đâu ra sức mạnh đế dám cuồng vọng như vậy! Tịch Dương Cuồng Đao!”
Bành Yến cũng không xem thường Diệp Viễn.