Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người lộ ra thần sắc vô cùng kinh ngạc, nhìn về phía người trung niên.

“Là trưởng lão của Ninh gia, Ninh Lập Tiếu! Trời ơi, hắn trực tiếp nâng giá lên năm trăm triệu!”

“Ninh gia đây là muốn có đi có lại, kéo quan hệ với Diệp trưởng lão sao?”

“Hai tỷ một viên thần đan cấp ba, điên rồi! Đúng là điên rồi!”

Thạch Tùng kia hiển nhiên cũng không ngờ được nửa đường lại nhảy ra một Trình Giảo Kim, hơi kinh ngạc nhìn về phía Ninh Lập Tiếu.

“Hai tỷ mốt!” Thạch Tùng cắn răng nói.

“Hai tỷ rưỡi!” Ninh Lập Tiếu bất động thanh sắc, vô cùng lạnh nhạt thêm bốn trăm triệu.

Thạch Tùng biến sắc, trầm giọng nói với Ninh Lập Tiếu: “Ninh Lập Tiếu ngươi điên rồi sao? Dạng tăng giá này, đối với ai cũng không có lợi!”

Ninh Lập Tiếu thản nhiên nói: “Nếu như ta đã ra giá, nó đương nhiên đáng cái giá này! Trạch Trí Dũng cần nó, Thiên Bình cũng cần nó. Đừng phí lời, người trả giá cao thì được!”

Sắc mặt Thạch Tùng âm tình bất định, cắn răng nói: “Hai tỷ sáu! Ninh Lập Tiếu, ngươi có bản lĩnh thì ra đến ba tỷ đi!”

Ninh Lập Tiếu liếc hắn một cái, chậm rãi mở miệng nói: “Ba tỷ rưỡi!”

“Si…”

Tất cả mọi người hít vào một ngụm khí lạnh, bọn họ đã sớm đoán được Hạo Nhật Càn Khôn Đan này sẽ rất quý, nhưng lại không ngờ nó lại quý đến mức như thế!

Giá ba tỷ rưỡi, thậm chí có thể mua được một vài Thần Quân Huyền Bảo.

Nhưng mà, nó chỉ là một viên thần đan cấp ba mà thôi!

Sắc mặt Thạch Tùng trở nên khó coi, vô cùng khó chịu nói: “Ninh Lập Tiếu, xem như ngươi lợi hại! Hạo Nhật Càn Khôn Đan này, tặng cho Ninh gia các ngươi!”

Ninh Lập Tiếu chắp tay cười nói: “Thạch Tùng huynh, đa tạ.”

“Ba tỷ rưỡi! Ninh gia ra giá ba tỷ rưỡi, có ai còn trả cao hơn không?”

Trương chấp sự dừng lại, ánh mắt liếc nhìn trong đám người một vòng, nói tiếp: “Ba tỷ rưỡi lần thứ nhất! Ba tỷ rưỡi lần thứ hai!... Ba tỷ rưỡi lần thứ ba! Thành giao! Chúc mừng Ninh gia, mua được thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan lần đầu tiên trong lịch sử hoàng thành Thiên Ưng!”

Giải quyết dứt khoát!

Tất cả mọi người trố mắt đứng nhìn, có chút không tin cái giá tiền này.

Chưa từng có một viên thần đan cấp ba nào có thể bán được với cái giá ba tỷ rưỡi trên trời này.

Bọn họ thậm chí còn có chút cảm thấy, Ninh gia lần này chính là coi tiền như rác.

Mặc dù đan dược này là trong một vạn không có được một, nhưng mà ba tỷ rưỡi vẫn là khiến bọn họ cảm thấy vật này có chút không đáng,

Có điều, Ninh Lập Tiếu hiển nhiên không cảm thấy như vậy.

Sau khi nhận được đan dược, hắn tìm Diệp Viễn, chắp tay cười nói: “Diệp trưởng lão, những ngày qua, nha đầu Tư Ngữ kia được ngài chiếu cố, ta đại biểu Ninh gia vô cùng cảm kích.”

Ninh Lập Tiếu rất thông minh, mặc dù dùng giá ba tỷ rưỡi mua được đan dược, nhưng hắn không dùng cái này ra để lấy lòng.

Giống như đan dược này, thật sự đáng giá ba tỷ rưỡi.

Ngược lại, hắn tìm Diệp Viễn, ngỏ ý cảm ơn với chuyện của Ninh Tư Ngữ.

Thực tế, Ninh gia cũng vô cùng coi trọng Ninh Tư Ngữ.

Thực lực của Ninh gia ở Võ Tháp rất mạnh, nhưng mà thế lực ở bên Đan Tháp này lại gần như là con số không.

Cũng hết cách, bồi dưỡng một thiên tài đan đạo, còn khó hơn nhiều so với việc bồi dưỡng một thiên tài võ đạo.

Nhưng mà làm cho Ninh gia đau đầu là, Ninh Tư Ngữ trước đó vẫn luôn lười nhác không cầu tiến.

Vậy mà hôm nay, Ninh gia chứng kiến Ninh Tư Ngữ thoát thai hoán cốt, điều này khiến bọn họ vô cùng vui mừng.

Đến bây giờ, ai còn dám hoài nghi Ninh Tư Ngữ không phải do Diệp Viễn dạy ra?

Trừ Diệp Viễn, ai còn có thể ở trong thời gian ngắn như vậy, khiến cho Ninh Tư Ngữ có biến hóa lớn như thế?

Hơn nữa người trẻ tuổi trước mắt này có thiên phú đáng sợ, tuyệt đối đáng để Ninh gia kết giao.

Mặc dù ba tỷ rưỡi đắt một chút, nhưng mà số tiền này, tiêu thật đáng!

Trong lòng Diệp Viễn hiểu rõ, cũng cười nói: “Thiên phú nha đầu kia không tệ, nếu như là khúc gỗ mục, ta cũng không tạo ra được hình.”

Ninh Lập Tiếu cười ha ha nói: “Diệp trưởng lão nói đúng, ngài là không biết, nha đầu Tư Ngữ kia tự cao thiên phú hơn người, ham chơi tùy hứng, khiến cho Ninh gia chúng ta đau đầu, mãi cho đến khi gặp Diệp trưởng lão! Bây giờ nàng cuối cùng cũng biết, cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Ở trước mặt Diệp trưởng lão, bất kỳ thiên tài nào cũng đều ảm đạm phai mờ!”

Nghe là lời khen nhưng thực sự là lời phát ra từ đáy lòng Ninh Lập Tiếu.

Thiên phú của Ninh Tư Ngữ đúng là mạnh, nhưng thiên phú của Tống Khải Dương so với nàng nhất định là mạnh hơn, kết quả thì sao đây?

Tống Khải Dương chính là xách giày cho Diệp Viễn cũng không xứng!

Diệp Viễn là ai?

Đây chính là người trong nháy mắt hạ bệ được người như đại trưởng lão!

Đợi đến khi khi Diệp Viễn đột phá Thần Quân Cảnh, thì đó là một cỗ thực lực không thể coi thường ở Đan Tháp, gần như có thể ngồi ngang hàng với hai đại trưởng lão!

Sau ngày hôm nay, danh tiếng Diệp Viễn sẽ truyền khắp toàn bộ hoành thành Thiên Ưng, cánh cửa Diệp phủ chắc là sẽ bị người ta chen nhau đến đổ.

“Phương Vanh, còn không mau bái kiến Diệp trưởng lão, có hiểu quy củ không vậy?” Ninh Lập Tiếu bỗng nhiên nói với Ninh Phương Vanh ở bên người.

Ninh Phương Vanh ở bên cạnh hắn, giống như là tiểu tức phụ bị khinh bỉ.

Lúc trước hắn ở trước mặt Diệp Viễn cuồng ngôn, không ngờ được trong nháy mắt người ta đã thành trưởng lão Đan Tháp.

Chuyển biến này, thực sự là chết người mà!

“Phương Vanh… Bái kiến Diệp trưởng lão!” Ninh Phương Vanh chắp tay nói.

Diệp Viên cười nói: “Đã lâu không gặp, Ninh công tử không cần câu nệ.”

Ninh Phương Vanh lúng túng nói: “Trước kia là Phương Vanh không hiểu chuyện, mong Diệp trưởng lão đừng để trong lòng.”

Diệp Viễn gật đầu nói: “Bụng dạ ta không có hẹp hòi như vậy, chuyện trước kia liền xóa bỏ đi.”

Mâu thuẫn nhỏ giữa Diệp Viễn và Ninh Phương Vanh, Ninh Lập Tiếu đương nhiên cũng biết.

Lúc này nghe Diệp Viễn nói thế, trong lòng cũng là an tâm.

“Diệp trưởng lão thực sự là một khi lên tiếng ai nấy đều kinh ngạc! Thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan này, Thạch mỗ thật sự là nhìn thấy mà không sờ được. Không biết… có thể mời Diệp trưởng lão xuất thủ luyện chế một lần nữa được hay không, Thạch gia ta nguyện ý lấy ra hai tỷ Thần Nguyên Thạch, mời Diệp trưởng lão ra tay lần nữa.” Lúc này, trưởng lão Thạch gia, Thạch Tùng cũng lại gần, ôm quyền nói với Diệp Viễn.

Thực lực của Thạch gia và Ninh gia khó phân trên dưới, muốn góp đủ một bộ linh dược luyện chế Hạo Nhật Càn Khôn Đan cũng không phải là nói chơi.

Chỉ là linh dược dễ tìm, có thể có được Luyện Dược Sư luyện chế thành thần phẩm Hư Linh hay không lại cực kỳ khó!

Diệp Viễn cười nói: “Đa tạ Thạch trưởng lão nâng đỡ, không phải Diệp Viễn không muốn động thủ mà thực sự thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan này đối với Diệp mỗ mà nói cũng không phải nói luyện được là luyện được. Hôm nay, có thể thành đan, cũng là có phần may mắn ở trong. Hay là trưởng lão đợi thêm một ít thời gian, chờ khi Diệp mỗ nâng cao thực lực thêm một bước, có niềm tin chắc chắn rồi sẽ động thủ luyện chế lần nữa, được chứ?”

Thật ra thần phẩm Hư Linh này đối với Diệp Viễn mà nói đã nắm chắc 6-7 phần có thể luyện chế được.

Nhưng mà lời như vậy, hắn đương nhiên sẽ không nói với Thạch Tùng

Ninh gia vừa lấy giá ba tỷ rưỡi, mua được viên đan dược kia, ngươi ra giá hai tỷ liền bảo ta luyện chế, khinh thường Diệp Viễn ta đúng không?

Hơn nữa hai tỷ liền luyện chế cho ngươi, vậy thì mặt mũi Ninh gia để vào đâu?

Nói trắng ra, Thạch gia chính là cảm thấy Hạo Nhật Càn Khôn Đan này không đáng ba tỷ rưỡi.

Nhưng mà Diệp Viễn lại hiểu rõ, ba tỷ rưỡi này là Ninh gia được lời!

Tin chắc không bao lâu sau, Ninh gia sẽ hiểu rõ.

Ninh gia và Thạch gia ai xa ai gần, Diệp Viễn vẫn là phân rất rõ ràng, đương nhiên sẽ không làm loại chuyện tự hủy trường thành này.

Vẻ mặt Thạch Tùng tiếc nuối nói: “Vậy… vậy chờ lúc nào Diệp trưởng lão đột phá, Thạch mỗ lại mặt dày đến cửa cầu đan!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK