Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nguyên lực mạnh quá! Rõ ràng là còn không thấy Thái Cổ Lịch Nguyên Trì đâu, vậy mà đã có thể cảm nhận được phương hướng của nó rồi.” Dương Tiêu vừa vào đã ầm ĩ kêu gào.

Vẻ mặt những người khác y như vậy, hiển nhiên đều cảm thấy hết sức kinh ngạc trước dao động của luồng nguyên lực mênh mông này.

Tất cá đêu không thế kiêm chê nôi kích động trong lòng, đi về phía nguyên lực truyền tới.

Chốc lát sau, một ao nước chừng trăm trượng vuông xuất hiện trước mắt mọi người.

Lúc này nước ao màu đỏ sậm, từ trong ao nước truyền ra luồng sóng nguyên lực khiến cho đám thánh tử và chuẩn thánh tử đều hồi hộp đến nỗi tim đập thình thịch.

Dao động nguyên lực từ ao nước truyền ra quá mãnh liệt, mãnh liệt đến nỗi làm người ta sợ hãi.

“Chậc, đây là Thái Cổ Lịch Nguyên Trì sao? Trước luôn không phục các tiền bối, nhưng tới đây rồi mới biết muốn tiến vào khảm thứ hai đã khó cỡ nào.” Nạp Lan Hồng trầm giọng nói.

Đám thánh tử này, ai nấy đều cao ngạo kiêu hãnh, luôn cảm thấy khi mình vào Thái CỔ Lịch Nguyên Trì, nhất định có thể tới được khảm thứ ba.

Nhưng nay cảm thụ dao động nguyên lực của ao nước này, Nạp Lan Hồng mới biết trước đây mình đã quá ngây thơ.

Có thể đi vào Thái Cổ Lịch Nguyên Trì thì ai mà không phải thiên tài ngút trời?

Nhưng đẳng cấp của Thánh Địa Xích Hà cứ liên tục giảm theo năm tháng, điều này đã nói lên một sự thật là Thái CỔ Lịch Nguyên Trì không phải thứ dễ đối phó.

“Nạp Lan Hồng, đừng lãng phí thời gian nữa! Chúng ta chỉ có năm ngày thôi, ngươi còn không đi vào là ta vào trước đay.”

Dương Tiêu chẳng thèm băn khoăn nhiều như vậy, lập tức tung người nhảy vào trong ao.

Dương Tiêu thoạt nhìn tùy tiện thế thôi nhưng cũng không dám nhảy quá xa, chỉ nhảy tới cự ly cách chừng năm trượng.

Những người trên bờ đều biến sắc, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu.

Dương Tiêu vốn đang nghênh ngang thoải mái, nhưng vừa đụng vào nước ao, mọi người rõ ràng nhận ra, hắn lập tức cứng đờ cả người, như thể bị đông cứng lại vậy.

Sau đó, thân hình hắn đột nhiên kịch liệt run rẩy, vẻ mặt cũng trở nên vô cùng thống khổ.

Những người khác đều biến sắc, mọi người đều đã biết bản lĩnh của Dương Tiêu thế nào, hắn mới tiến vào ao cách chừng năm trượng mà đã thống khổ đến như vậy, có thể thấy được cơ duyên này không dễ dàng lấy.

Nạp Lan Hồng và Bùi Khôn nhìn nhau, hai người dường như vừa nhất trí điều gì, đột nhiên đồng thời tung người nhảy vào, phóng ra xa chừng sáu trượng.

“Diệp Viễn, ngươi không xuống thử xem sao?” Trương Thiên Dực bỗng lên tiếng hỏi.

Diệp Viễn cười nói: “Các ngươi đi xuống trước đi. Nước ao này khá là lợi hại, cảnh giới của ta hơi thấp, cần chuẩn bị trước một chút.”

Trương Thiên Dực nhìn Diệp Viễn một cái, sau đó cũng nhảy vào trong ao.

Lúc sau, Hàn Phong chắp tay với Diệp Viễn rồi cũng tung người vào đó.

Diệp Viễn ngoài mặt hết sức bình tĩnh, nhưng trong lòng đã dậy sóng.

Tới gần Thái Cổ Lịch Nguyên Trì này, Diệp Viễn bỗng cảm nhận được dưới đáy ao kia, có một sức mạnh thần bí đang kêu gọi hắn.

Diệp Viễn đang cảm thụ sức mạnh thần bí này, cho nên không vội vã xuống nước.

Nhưng hắn cảm ứng hồi lâu mà vẫn không nhận ra sức mạnh thần bí này là thứ gì.

Lúc này, người thứ nhất xuống nước là Dương Tiêu đã bắt đầu đột phá.

Hắn chỉ mới ngâm mình trong ao chốc lát đã trực tiếp đột phá bình cảnh, thuận lợi tiến giai.

Năng lượng ấn chứa trong ao nước này thật quá cường đại, hiệu quả có thể nói là thấy được bằng mắt thường.

Sau một thời gian chung trà nữa, Nạp Lan Hồng và Bùi Khôn cũng đồng thời tiến giai!

Hàn Phong và Trương Thiên Dực không cam lòng tụt lại phía sau, cũng cố gắng nhanh chóng đột phá cảnh giới.

“Ha ha ha, thật là sảng khoái! Chỉ trong khoảnh khắc mà có hiệu quả ngang với mấy năm khổ tu! Thái Cổ Lịch Nguyên Trì này quả là danh bất hư truyền!” Dương Tiêu cất tiếng cười dài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK