Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đồng Văn Xương vốn đã khó chịu với Diệp Viễn, nên lần này động thủ không chút nương tay.

Nhưng trong nháy mắt, hắn đã không còn trông thấy bóng dáng Diệp Viễn đâu nữa.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Đồng Văn Xương nhất thời kinh ngạc, một cảm giác nguy hiểm ập tới từ phía sau lưng hắn. Hắn lập tức xoay người, nhưng không thấy ai.

Cảm giác nguy hiểm đó vẫn xuất hiện từ phía sau lưng hắn!

Đồng Văn Xương lại xoay người lại, nhưng lần nữa không thấy ai!

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kỳ quái mà nhìn hắn, muốn cười nhưng cười không nổi.

Muốn cười là bởi vì bộ dạng giả thần giả quỷ của Đồng Văn Xương.

Còn không cười nổi là vì thân pháp xuất quỷ nhập thần của Diệp Viễn căn bản không giống thân pháp của một võ giả Ngưng Tinh cảnh.

Tuy Đồng Văn Xương là luyện dược sư, nhưng tốt xấu gì hắn cũng đã là võ giả Hóa Hải cảnh, song hắn lại không thể nào đụng tới Diệp viễn!

“Ngươi đang tìm ta sao?” Vừa khẽ cử động, lần này Diệp Viễn đứng ngay trước mặt Đồng Văn Xương.

Đồng Văn Xương sa sầm mặt mày, cảm thấy bản thân bị chơi một vố. Trong Vương Thành này, không có mấy ai dám chơi hắn như thế!

“Được, được lắm! Ngươi thành công chọc giận ta rồi đó, ta sẽ khiến Tiêu gia chết một cách khó coi nhất! Để xem tới lúc đó Tiêu gia có còn cảm ơn ngươi đã tham chiến giúp bọn hắn không, hay là hận ngươi đã cắt đứt hết đường sống của bọn họ!” Đồng Văn Xương cười lạnh một tiếng, rồi quay ra nói với Diệp Viễn.

“Ha ha, thắng rồi nói tiếp, ở đây giễu võ dương oai có tác dụng gì chứ?” Diệp Viễn không quan tâm mà nói.

Đồng Văn Xương lại hừ lạnh một tiếng, dẫn Đỗ Thành và người của Đồng gia vào trong công hội.

Diệp Viễn chưa quay đầu lại nhưng cũng cảm nhận được có vài cặp mẳt đang chằm chằm nhìn về phía hắn. Vừa quay người lại, quả nhiên nhìn thấy ánh mắt không chút thiện cảm của Tiêu Như Yên đang nhìn mình chằm chằm.

“Hóa ra thân pháp của ngươi lại nhanh như thế, vậy xem ra là hôm đó ngươi đã nhường ta rồi?” Tiêu Như Yên nói.

Diệp Viễn ha hả cười một tiếng: “Đã bảo là chỉ đùa thôi mà, đừng coi đó là thật!”

“Ngươi vẫn còn cười được à! Vừa rồi ngươi chọc giận Đồng Văn Xương rồi đó. Lần này hắn dốc toàn lực thì chúng ta càng không còn chút hy vọng nào nữa!” Tiêu Như Yên oán trách nói.

“Như Yên! Lúc này Tiêu gia chúng ta cần phải đoàn kết lại, sao muội có thể chất vấn Cơ huynh đệ như thế chứ? Trong lúc nguy nan Cơ huynh đệ vẫn chọn tới Tiêu gia, như vậy đã có thể thấy thành ý của huynh ấy rồi, cho dù hôm nay Tiêu gia có bại, chúng ta cũng nên hậu đãi Cơ huynh đệ đây!” Tiêu Như Phong cắt ngang lời Tiêu Như Yên, trừng mắt nhìn nàng một cái.

“Như Yên không hiểu chuyện, mong Cơ huynh đệ bỏ quá cho.” Tiêu Như Phong tỏ ý xin lỗi Diệp Viễn.

Diệp Viễn xua tay nói: “Ha ha, Tiêu huynh khách khí rồi. Ta tới Tiêu gia cũng chỉ là vì muốn tìm một chỗ nghỉ chân ở Vương Thành này, chứ cũng không suy nghĩ gì nhiều. Nhưng nếu đã vào Tiêu gia rồi, đương nhiên cũng không có lí do gì để hối hận.”

Tuy biết Tiêu Như Phong có hơi không vừa ý, nhưng Diệp Viễn cũng không quá để tâm.

Nên nói, sự dằn vặt trong lòng Tiêu Như Phong lúc này còn lớn hơn cả Tiêu Như Yên, nhưng hắn lại xử sự thông minh như vậy, mượn cớ lôi kéo Diệp Viễn, càng cho thấy hắn là người trí dũng kiệt xuất.

Tiêu Như Yên bĩu môi, nhưng cũng không nói thêm lời nào nữa.

Sau đó, đám người Tiêu gia bước vào công hội.

Diện tích của tổng bộ công hội luyện dược sư rất rộng, mà hôm nay bọn hắn bước vào thì đã thấy sân chật kín hết chỗ.

Diệp Viễn vừa ngồi xuống, lập tức phát hiện một vài cặp mắt khiêu khích đang nhìn về chỗ hắn, khiến hắn bỗng nhiên cảm thấy buồn bực.

Rõ ràng là các người tự kiếm chuyện, giờ lại tỏ ra như là ta nợ các người vậy?

Thật không hiểu nổi!

Nhưng xem ra, rất có thế mấy người bọn hắn là lớp người trẻ tuổi của Đồng gia.

Nhưng cũng phải nói rằng, thực lực của lớp người trẻ tuổi này của Đồng gia mạnh hơn rất nhiều so với Tiêu gia.

Diệp Viễn thầm cảm nhận một chút, thì phát hiện ra có tới mấy vị đại Đan sư cao cấp ngoài những người sẽ lên sàn đấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK