Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ một câu này, sãc mặt Diệp Viễn đột biến.

Hâc Nha lão nhằn duói ngôn tay nhẹ nhàng kẹp lấy Thương Hoa Kiếm của Diệp Viền.

Sau một khâc, ngọn lứa màu đen dọc theo Thương Hoa Kiếm lan tràn đến, cấp tốc đốt tới tay cầm kiếm của Diệp Viền, sau đó nhanh như chớp đốt đến toàn thân của hần!

“Lập lại chiêu cũ, ngươi cho răng ta sẽ cỏn rơi váo báy sao? Ngây thơ! Hiện tại, ngươi có thể đi chết!” Hâc Nha cười lạnh nói.

Lần này, Hẳc Nha m Hóa đã thiêu đốt tơi chân thân cúa Diệp Viên!

“A ngươi thả ta ra, ngươi mau buông ra.’

Toàn thản Diệp Viền đều bị ngọn lứa máu đen quấn quanh, biếu lộ trẽn mặt có vẻ hơi vặn vẹo, giống như cực kì thống khổ.

“Ha ha ha, đế lão phu thưởng thức một chút vé mặt thống khố cúa ngươi. Thóa thích hướng thụ Hâc Nha m Hóa của lão phu đi.”

Nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của Diệp Viễn, trong lòng Hắc Nha lão nhân sáng khoải không díẻn tá được.

Chuyến đi đến hẻm núi Liên Nguyệt lần này, hắn luôn bị tiếu tử Linh Dịch Cánh này ép đến sít sao, muốn bao nhiêu phiên muộn có bấy nhiêu phiên muộn.

Hiện tại, rốt cục tiếu tử này bị mình chế phục, Hắc Nha lão nhân không khói có loại cám giác đạt được thành tựu.

Nhưng mà Hăc Nha lão nhân lại không có phát hiện, một tay khác Diệp Viễn giấu ớ trong tay áo đang ảm thâm lảm cái gi.

“Ha ha, lừa ngươi thôi.”

Trong khi Hắc Nha lão nhản đang hướng thụ thắng lợi, thi ngay tại lúc nảy, biếu lộ vặn vẹo trên mặt Diệp Viẻn thu lại, thay vào đó là dáng vẻ nhẹ nhõm tự nhiên.

Sác mặt Hâc Nha lão nhân đại biến, bàn nảng cảm giác được không ốn.

Nhưng mả, lúc nảy đã muộn.

Giữa Hãc Nha và Diệp Viễn dâng lên một cổ năng lượng cực kỳ khủng bố.

Trên người Diệp Viên, đột nhiên truyền ra một đoàn hỏa diẻm màu vàng nhạt, đan vào Hâc Nha m Hỏa.

“Tịnh Đàn Thánh Hỏa, là Tịnh Đàn Thánh Hóa. Ngươi… ngươi không muốn sống nữa sao? Hai loại nguyên hóa củng một chồ, sẽ phát sinh viêm bạo, chúng ta đều sẽ chết. Dừng lại, mau dừng lại!” Hắc Nha lão nhản điên cuồng hõ.

Nguyên hóa chính lả thiên địa sinh ra, cho dù là nguyên hỏa cấp một, cũng là thứ có linh tính.

Linh vật cúa thiên địa đều có sự kiêu ngạo cúa minh, cho nên, bất luận như thế nào thì hai loại nguyên hỏa cũng không thể đụng vào nhau, đặc biệt là trong tình huống cấp bậc của hai loại nguyên hỏa không kém nhiều.

Một khi hai loại nguyên hỏa đụng vào nhau, thuộc tính của hai loại nguyên hỏa sẽ sinh ra ma sát mãnh liệt, từ đó sinh ra bạo tạc cực kỳ khủng bố.

Loại bạo tạc nảy, được gọi lả viêm bạo

Cấp bậc của hai loại nguyên hỏa càng cao, thì bạo tạc sinh ra càng mãnh liệt.

Tịnh Đàn Thánh Hòa là nguyên hỏa cấp bốn, mà Hác Nha m Hòa trải qua sự bôi dưỡng của Hâc Nha lão nhản, cũng đã tới gần cấp bốn.

Hai loại nguyên hỏa này đan vào một chồ sinh ra viêm bạo, uy lực có thể nghĩ.

“Ha ha, ngươi suy nghĩ nhiêu, người chết chí lả ngươi mà thôi.’

Đối mặt với năng lượng kinh khủng mà hai loại nguyên hỏa va chạm tàn ra, Diệp Viễn vỏ cùng thán nhiên.

Đối với Diệp Viên mà nói, hân có thế bị cường già giết chết, chứ sẽ không bị lửa thiêu chết, dù là hai loại hỏa diễm cấp bốn đi chăng nữa.

Hai loại hóa diém đan vào một chó, dâng lên một vòng xoáy năng lượng kinh khủng, vững vàng hút hai người vào.

Hắc Nha lão nhản đem hết toàn lực muốn tránh thoát lực trói buộc này, nhưng lại lả phí công, cám nhận được năng lượng càng ngày càng kinh khủng, Hâc Nha lão nhân cảm thấy tuyệt vọng trước nay chưa từng có.

Đáng sợ không phái tứ vong, mà chinh là quá trinh chờ đợi tứ vong.

“Tiếu tử, hiện tại thu tay lại còn kịp chúng ta đồng thời rút nguyên hỏa, thl viêm bạo sẽ không phát sinh nữa. Nếu không, chủng ta sẽ ngọc đá củng vỡ.” Hâc Nha lão nhân gấp đến mức d’au đay mồ hôi.

Diệp Viền thản nhiên nói: “Hướng thụ cho tốt uy lực cúa viêm bạo đi, ta không phụng bồi nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK