“Một kiếm thật là đáng sợ! Có lẽ kiếm ý của tiểu tử này đã đạt đến tầng sáu! Tuổi nhỏ như hắn làm sao có thể lĩnh ngộ được?”
Trung niên mặc áo bào màu tro chứng kiến một kiếm này, trong lòng chấn động nói không nên lời.
Trên cơ bản những người có thể lĩnh ngộ được chân ý vô thượng đến trình độ tầng sáu đều là một vài lão quái thành danh.
Ở độ tuổi như Diệp Viễn thì hầu như là chuyện không có khả năng.
Cảm ngộ chân ý vô thượng càng về sau càng gian nan, uy lực cũng càng ngày càng cường đại. Thế nhưng, muốn tu luyện một môn chân ý vô thượng đạt đến trình độ đại viên mãn thì còn khó hơn lên trời!
Nhưng tuổi nhỏ như Diệp Viễn mà đã lĩnh ngộ được kiếm ý đến trình độ như vậy thì tiếp tục tu luyện đến đại viên mãn cũng chỉ là vấn đề thời gian.
“Bách Mông… cứ như vậy mà chết sao? Đến bây giờ ta vẫn không thể tin vào chính mắt mình.”
“Diệp Viễn... hắn đã khiêu chiến thành công hình thức tự sát? Hơn nữa, người hắn khiêu chiến lại là đệ nhất của tầng ba!”
"Trời ơi, khiêu chiến hình thức Tu La thành công, loại chuyện như vậy đã bao nhiêu năm rồi chưa từng xảy ra tại Tu La Tràng? Diệp Viễn đã sáng tạo nên một kỳ tích!”
Lúc này, rốt cuộc cũng đã có vài người ý thức được, Diệp Viễn là đang khiêu chiến hình thức Tu La.
Cái này được xưng là hình thức khiêu chiến tự sát, vậy mà Diệp Viễn lại có thể hoàn thành!
Những tuyệt đỉnh thiên tài Thiên Khải Cảnh này cứ như vậy mà bị Diệp Viễn giết sạch sành sanh trong một ngày!
Dạng chiến tích này, thực sự quá nghịch thiên!
Tại mi tâm của Diệp Viễn, ngôi sao thứ sáu đang ngưng tụ mà thành. Một hơi giết hết hai mươi người, hơn nữa đều là đối thủ có xếp hạng cực cao.
Số lượng ý cảnh Sát Lục trên người bọn họ rất lớn, đặc biệt là Bách Mông, sau khi bọn họ chết thì bộ phận lớn ý cảnh Sát Lục đó đều sẽ tiến vào thân thể Diệp Viễn.
Trung niên mặc áo bào màu tro đi tới trước mặt Diệp Viễn mở miệng nói: “Diệp Viễn, ngươi đã khiêu chiến hình thức Tu La thành công cho nên phần thưởng là năm trăm điểm tích lũy! Mặt khác, ngươi có thể sử dụng miễn phí tu luyện thất đỉnh cấp trong một tháng!”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Đa tạ!”
Nói xong, Diệp Viễn định xoay người rời đi thì bị trung niên mặc áo bào màu tro gọi lại.
“Ta là Mạc Thương, sát tướng thứ bảy dưới trướng của Tôn chủ U Sát, không biết ngươi có hứng thú gia nhập vào dưới trướng của Tôn chủ U Sát hay không, trở thành sát tướng thứ chín? Ngươi yên tâm, tôn chủ rất ít khi để cho sát tướng làm việc, những lúc đó ngươi có thể tu luyện nhiều hơn. Hơn nữa, ngoại trừ mỗi tháng đều đạt được số điểm tích lũy cố định và phần thưởng nguyên tinh ra thì ngươi sẽ có được nhiều quyền lực hơn!” Bỗng nhiên trung niên mặc áo bào màu tro nói.
"Tôn chủ U Sát?” Diệp Viễn nhướng mày, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy cái tên này.
"Tôn chủ U Sát là người thần bí nhất trong mười hai vị Tôn chủ, thậm chí từ trước đến nay cả tám đại sát tướng bọn ta cũng đều chưa từng gặp qua người! Chính vì vậy, bình thường người rất ít nhúng tay vào chuyện của sát tướng bọn ta, cũng rất ít phân phó bọn ta đi làm việc. Hơn nữa người lựa chọn sát tướng cực kỳ nghiêm khắc, số lượng sát tướng dưới trướng người cũng là ít nhất. Thế nhưng mỗi một sát tướng trong bọn ta đều có thể lấy một làm hai!”
Mạc Thương giải thích, hiển nhiên là vô cùng kiêu ngạo khi trở thành sát tướng dưới trướng Tôn chủ U Sát.
“Ồ? Đã như vậy thì ngươi có thể thay Tôn chủ U Sát đưa ra quyết định này sao?” Diệp Viễn cười như không cười nói.
Mạc Thương trịnh trọng nói: “Nếu như ngay cả ngươi cũng không có tư cách thì sẽ không có ai đủ tư cách! Ngươi là võ giả đầu tiên có thể khiêu chiến thành công hình thức Tu La trong mấy vạn năm qua! Hơn nữa, ngươi khiêu chiến khác biệt với những người khác, người ngươi khiêu chiến đều nằm trong nhóm người mạnh nhất!”
Diệp Viễn nghe vậy thì rơi vào trầm tư. Mạc Thương cũng không quấy rầy hắn, chỉ lẳng lặng chờ đợi hắn trả lời.
Nhưng nhìn các võ giả trên đài thì mỗi một người giống như chim vỡ tổ.
“Các ngươi có nghe thấy không? Vậy mà Mạc Thương đại nhân lại mời Diệp Viễn trở thành sát tướng dưới trướng Tôn chủ U Sát!”
“Đúng vậy! Đại sát tướng dưới trướng Tôn chủ U Sát chỉ có tám người, hơn nữa từng người đều là cường giả Vô Tướng Cảnh đỉnh phong, nhưng Diệp Viễn chỉ mới Thiên Khải Cảnh sơ kỳ mà đã được mời trở thành sát tướng!”
"Tuy là cảnh giới của Diệp Viễn không đủ cao nhưng tiềm lực của hắn quá lớn! Tại loại địa phương như Tu La Tràng có thể vượt cấp chiến đấu thì cực kỳ hiếm thấy. Diệp Viễn mới Thiên Khải tầng ba, lại có thể ung dung chém giết đệ nhất cao thủ như Bách Mông. Rõ ràng là thiên tài như vậy cực kỳ quý hiếm!”
“Ha ha, vẫn là Mạc Thương đại nhân thông minh! Sợ rằng sau khi Diệp Viễn ra khỏi nơi này, ngoại trừ Tôn chủ Thiên Đãng và Tôn chủ Liệt Hỏa ra thì những Tôn chủ khác đều sẽ phái người đến để đoạt hắn. Nếu như Diệp Viễn đồng ý thì Mạc Thương đại nhân đã lập được công lớn rồi!”
Mọi người đang nghị luận ầm ĩ thì một giọng nữ êm tai vang lên trên không trung của Đấu Võ Tràng.
“Mạc Thương, Diệp Viễn là người mà bản Tôn coi trọng, ngươi lại dám tham vọng sao?” Giọng nói vô cùng dễ nghe nhưng cách nói lại cực kỳ bất thiện.
Trên khán đài lại tiếp tục một trận thán phục, người dám tự xưng bản Tôn ở Tu La Tràng này chỉ có Tôn chủ!
Tôn chủ đại nhân vậy mà lại tự thân đến cướp người!
Mạc Thương nghe được giọng nói này, sắc mặt lập tức biến đổi!
“Cái này… Mạc Thương không dám! Mạc Thương cũng không biết Diệp Viễn là người mà Tôn chủ Tư Nhân coi trọng! Nhưng ta nghĩ, khẳng định Diệp Viễn cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với Tôn chủ U Sát.” Mạc Thương lưỡng lự chốc lát, nói.
“Làm càn! Ngươi đây là đang lấy U Sát ra để dọa ta?” Tư Nhân nũng nịu nói, trong nháy mắt một cỗ sát ý lẫm liệt bao trùm toàn bộ Đấu Võ Tràng.
Tất cả mọi người đều rùng mình trong lòng, yết hầu của bọn họ giống như bị bóp nghẹt đến nỗi thở không thông.
Đây chính là trình độ sát ý của Tôn chủ sao? Quá cường đại!
“Mạc Thương không dám! Xin Tôn chủ Tư Nhân bớt giận!”
Dưới sự uy hiếp của Tư Nhân, Mạc Thương không thể không cúi đầu.
Một tên sát tướng làm sao có khả năng là đối thủ của Tôn chủ?
Mười hai vị Tôn chủ chính là người quản lý thật sự của Tu La Tràng.
Đúng lúc này, lại có một giọng nam vang lên.
“Tư Nhân, ngươi lại khi dễ tiểu bối? Giữa chúng ta đã từng có ước định, không được ép buộc võ giả của Tu La Tràng lựa chọn trận doanh, lẽ nào ngươi đã quên?” Giọng nam mang theo ý tứ vui vẻ nói.
“Hừ! Lãnh Huyết, ta đã ép buộc Diệp Viễn lựa chọn trận doanh lúc nào? Mạc Thương chỉ là một tên sát tướng, lẽ nào bản Tôn không thể chỉnh đốn được sao?” Tư Nhân hừ lạnh nói.
Cái giọng nam này chính là của Tôn chủ Lãnh Huyết.
Lúc này Tôn chủ Lãnh Huyết phủ xuống, mục đích là gì thì không cần nói cũng biết!
Hiện tại đã có ba Đại trận doanh đến đây đoạt Diệp Viễn! Sợ là không có bất kỳ ai có được phần vinh quang này trong Tu La Tràng!
Lãnh Huyết cười nói: “Ha ha, không ép buộc là tốt rồi! Diệp Viễn, bản Tôn chính là Tôn chủ Lãnh Huyết, một trong mười hai vị Tôn chủ, bây giờ ta muốn chiêu mộ ngươi vào dưới trướng làm sát tướng! Riêng điều kiện thì mỗi tháng được một trăm điểm tích lũy, cộng thêm năm mươi Thiên Nguyên Tinh, tu luyện thất đỉnh cấp thì bất cứ lúc nào ngươi cũng đều có thể điều động, thế nào?”
Lời này của Lãnh Huyết vừa nói ra liền khiến cho tất cả mọi người hít một hơi lạnh.
Loại đãi ngộ này, còn nhiều hơn so với những sát tướng khác.
“Diệp Viễn, ngươi nên đoán được bản Tôn là ai. Ngươi đến dưới trướng của ta thì mỗi tháng ta cho ngươi hai trăm điểm tích lũy Sát Lục, một trăm Thiên Nguyên Tinh! Trừ cái đó ra, thì ngươi mua đồ ở cửa hàng Tu La sẽ được bớt năm mươi phần trăm!” Tôn chủ Tư Nhân lạnh lùng nói.
Hai đại Tôn chủ, vậy mà lại cấu xé nhau ngay trước mặt Diệp Viễn!
Diệp Viễn nghe vậy bỗng nhiên cười, mở miệng nói: “Hai vị Tôn chủ đại nhân, mới vừa rồi trong chiến đấu vãn bối dường như ngộ ra điều gì, cần bế quan tìm hiểu, xin cáo từ trước!”
Nói xong, Diệp Viễn nghênh ngang mà đi.