Bốn phần năm còn lại là khu vực hoạt động của con người.
Đương nhiên, cũng có không ít Yêu tộc hùng mạnh hoạt động trong khu vực của con người. Nhưng đối với các tộc như Long tộc, Bạch Hố tộc mà nói, về cơ bản chúng là vô hình trong khu vực này.
Diệp Viễn đoán chừng, Bạch Quang có thể đã thức tỉnh một vài ký ức truyền thừa, bất đắc dĩ mới có thể không từ mà biệt rời đi.
Biết được Bạch Quang rời đi, Diệp Viễn không khỏi có chút buồn bã mất mát.
Lần từ biệt này, cũng không biết tới khi nào mới có thể gặp lại.
Diệp Viễn lo lắng thay cho Bạch Quang, dù sao hắn hiện tại chỉ mới cấp sáu, xông vào Yêu Vực vẫn là quá nguy hiểm.
Từ Bạch Vũ Vực đến Yêu Vực, ở giữa phải vượt qua rất nhiều đại vực, những khó khăn trong đó, tự nhiên không cần nhiều lời.
Chính Bạch Quang đã muốn rời đi nên e là Diệp Viễn có đi tìm cũng chưa chắc đã tìm được.
Thần Vực quá rộng lớn!
Hơn nữa Yêu tộc có chút bài xích nhân loại, Diệp Viễn thực lực hiện tại đã mất, cho dù có để cho người ta dính răng cũng không đủ.
Bạch Hổ vực, có không ít Thần Vương cường đại.
Trong khi tuyên bố Diệp Viễn trở thành Thiếu chủ, Đồ u cũng nhấn mạnh tuyên bố bế quan, dự tính đột phá Đạo Huyền tầng hai!
Tất nhiên, tất cả những điều này chỉ là đế che mắt mọi người.
Với trạng thái hiện tại của Đồ u, đừng nói là đột phá vào Đạo Huyền tầng hai, chỉ cần tọa hóa được một ngày đã là cảm tạ trời đất rồi.
Mà ý tứ của Đồ u là muốn hoàn toàn giao Thánh Địa Xích Hà cho Diệp Viễn.
Đúng là không nằm ngoài dự liệu, Diệp Viên lân đâu tiên triệu tập hội trưởng lão bàn bạc nghị sự, liền nhận sự phản đối kịch liệt.
Hội trưởng lão bao gồm trưởng lão thánh điện và trưởng lão bình thường tạo thành, và các trưởng lão này đều không ngoại lệ, tất cả đều là cường giả của Vô Tướng cảnh.
Trưởng lão thánh điện có ba vị, mà trưởng lão bình thường có mười vị, phân biệt đại biểu cho mười đại gia tộc của Thánh Địa.
“Đại trưởng lão, dựa theo quy định của Thánh Địa, trước khi lập ra thiếu chủ, thánh chủ phải thông qua sựtán thành của hội trưởng lão thì mới được chấp thuận. Lần này I, sau khi thánh chủ ban hạ dụ lệnh là trực tiếp lựa chọn bế quan, chúng ta ngay cả mặt mũi của thánh chủ cũng không nhìn thấy! Chẳng lẽ thánh chủ đang tính đem mười đại gia tộc chúng ta, toàn bộ đá ra khỏi Thánh Địa?” Một vị trưởng lão bình thường nói.
“Cho dù Diệp Viễn chiếm được vị trí đứng đầu trong trận tỉ thí chọn chuẩn thánh tử, tùy tiện để hắn trực tiếp kế thừa vị trí thiếu chủ có phải quá mức qua loa hay không?”
“Diệp Viễn cùng lắm mới là võ giả Vô Lượng cảnh, thực lực của hắn còn không bằng bảy thánh tử, dựa vào cái gì mà làm thiếu chủ?” Lần này nói chuyện chính là trưởng lão của Ngũ gia, tên là Ngũ Tư Xa.
Thực lực của mười đại gia tộc này đều vô cùng cường đại, có thể nói là chiếm cứ một nửa giang sơn Thánh Địa.
Hơn nữa đệ tử thánh điện, e là có hơn nửa đều là xuất thân từ mười đại gia tộc này, cho nên địa vị của bọn họ ở Thánh Địa cực cao.
Đương nhiên, cho dù địa vị cao tới đâu, gia tộc bọn họ không thể vượt ra khỏi Đạo Huyền cảnh cũng là uổng công.
Nói về sự khác biệt giữa Đạo Huyền Cảnh và Vô Tướng cảnh, giống như mây và bùn. Nếu không tiến vào Đạo Huyền, cho dù thê’ lực có mạnh đến đâu bọn họ chẳng qua cũng chỉ như hổ giấy.
Thánh chủ muốn tiêu diệt những gia tộc này, dễ như trở bàn tay.
Cho nên ở Thánh Địa cấp chín, thánh chủ chính là thần linh tối thượng.
Đại trưởng lão nghe vậy hừ lạnh nói: “Chẳng lẽ từng người các ngươi muốn tạo phản sao? Hội trưởng lão của Thánh Địa, tất cả đều phải tuân theo ý của thánh chủ! Nếu thánh chủ đã đưa ra quyết định, các ngươi dám không nghe?”
Ngũ Tư Xa nghe vậy, cũng nói: “Lời này của đại trưởng lão nói không đúng rồi. Mệnh lệnh của thánh chủ, bọn ta không dám phản đối, nhưng để Diệp Viễn kế thừa vị trí thiếu chủ, có thật là ý của thánh chủ hay không? Người thử tính xem, đã bao nhiêu năm mười lão già chúng ta không gặp thánh chủ rồi?”