Cũng trong lúc đó, Diệp Viễn điên cuồng thúc đẩy huyết mạch Côn Bằng trong cơ thể, cộng thêm Phong Lôi Cực Quang Độn Pháp, tốc độ của hắn lập tức vọt lên nhanh vô cùng!
Gần như chỉ một nháy mắt, Diệp Viễn đã tiến đến gần bản thể của Thanh Linh Thụ.
Không biết từ lúc nào, trong tay Diệp Viễn xuất hiện hơn chục cây châm bạc, không chút do dự đâm thẳng vào vị trí rễ cây.
“Phù phù phù…”
Đám người Hổ Nhung đột nhiên hào hển thở.
Ngay tại thời khẳc vừa rồi, da đầu bọn họ đều như muốn nứt ra, trong không khí truyền tới một loại khí tức cực kỳ nguy hiểm, khiến mỗi người đều ngừng thở.
Mà loại khí tức nguy hiểm này, tại thời điểm Diệp Viễn đâm châm bạc xuống, đều biến mất không còn.
HỔ Nhung nhìn về bóng dáng Diệp Viễn phía xa xa, ánh mắt tràn đầy kiêng kị.
Thiếu niên này, quá mạnh!
Một cây Thanh Linh khiến cả Hổ tộc đều bó tay hết cách, lại cứ thế bị hắn tóm gọn!
“Hổ Nhung đại nhân, cây… cây Thanh Linh bị bắt rồi?” Một gã tộc nhân không dám tin, hỏi lại.
HỔ Nhung trịnh trọng gật đầu, nói: “Nhất định là như vậy! Nếu không phải nó đã bị bắt được, vừa rồi chúng ta đã biến thành cái xác không hồn rồi!”
“Không phải nghi ngờ! Đại ca nói có thể bắt được nó thì nhất định sẽ bắt được!” Bạch Quang vênh mặt như thế y cũng góp công bắt sống Thanh Linh Thụ này vậy.
Đám HỐ Nhung đi tới gần, thấy mấy cây châm bạc cẳm ở rễ cây, không khỏi thở dài một hơi: “Thật là không thể tưởng tượng được, một đại thụ che trời cỡ này lại bị mấy cây châm bé nhỏ kiềm chế!”
Khi đang nói, đại thụ cao chọc đến tầng mây kia lại bỗng rút nhỏ đi nhanh chóng, sau đó biến thành một gốc cây cỡ miệng chén.
“Thanh Linh Thụ tu luyện đến trình độ này, tất nhiên có thể dễ dàng điều chỉnh kích thước. Nó trúng Phong Linh Châm của ta, nay đã khó có thể điều động Nguyên Mộc trong cơ thể.” Diệp Viễn thản nhiên nói.
“Nếu không tận mắt nhìn thấy, ta thực sự không thể tin được một cây Thanh Linh cấp sáu đỉnh phong lại bị một thiếu niên cấp bốn chế ngự!” Hổ Nhung cảm thán.
Ngày hôm nay coi như hắn đã được mở rộng tầm mắt, Thanh Linh Thụ mà ngay cả tộc trưởng Hổ Viêm cũng không làm gì được lại bị thua trong tay thiếu niên Diệp Viên này.
Diệp Viễn đang định nói gì, chợt sắc mặt đã biến đổi!
Một khí tức cực kỳ đáng sợ, từ xa vọt về phía bọn họ chỉ trong chớp mắt.
Tốc độ ấy, sắp đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi!