Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian một tháng trôi qua rất nhanh, sáu người được thăng cấp ở Nghiệp thành, theo chân Dương Sâm đi tới thánh địa.

Diệp Viễn xuất thân từ thánh địa siêu cấp, cũng chẳng có bao nhiêu cảm giác đối với thánh địa có quy mô nhỏ này.

Còn lại thì ngoại trừ Dương Văn Miếu ra thì những người khác đều là lần đầu tiên đi vào vào thánh địa, sắc mặt tràn ngập sự tò mò.

Phần lớn lực lượng dự bị ở thánh địa là võ giả Thiên Khải cảnh nên thực ra cũng không coi trọng võ giả Vô Lượng Cảnh lắm.

Lần này lại tổ chức cuộc thi tuyển chọn Chuẩn Thánh Tử, đúng là xưa nay chưa từng thấy.

“Thế lực ở thánh địa rắc rối phức tạp, khoảng thời gian này các ngươi cẩn thận một chút, đừng có đắc tội với người khác mà lại không biết. Đương nhiên, chỉ cần các người có thể tiến vào top 10, thì sẽ có tư cách đi vào thánh điện. Đến lúc đó, những thế lực này tự nhiên sẽ không dám đắc tội các ngươi.” Dương Sâm thấy bộ dạng hiếu kỳ của mọi người, lên tiếng nhắc nhở.

Dương Sâm xuất thân từ thánh địa, đã gặp qua vỏ số thiên tài, dĩ nhiên biết những người này tuổi trẻ tâm cao khí ngạo, thậm chí một lời không hợp là có thể lập tức động thủ.

Nhưng mà dựa vào bối cảnh của những người trước mắt này thì căn bản không đắc tội nổi với thế lực hơi lớn một chút ở thánh địa.

Phải biết là những võ giả Thiên Khải Cảnh ở thánh địa nhiều vỏ số kể, không đến hàng ngàn thì cũng đến hàng trăm.

Mà phía sau những người này đại đa số đều là cường giả Vô Tương cảnh.

Cường giả Vô Tương cảnh mới là trụ cột vững vàng của thánh địa!

Lỡ như đắc tội với cường giả Vô Tương cảnh, thì mấy người thành chủ sau lưng này cũng không giúp được bọn hắn.

Đương nhiên, chính bản thân Dương Sâm cũng là cường giả Vô Tương cảnh, chỉ là có nhiều thê’ lực trong thánh địa này hắn không đắc tội nổi.

Trong lúc mọi người đang đi thì có hai người đi tới trước mặt.

“Dương Sâm lão đệ, đã lâu không

gặp!

Một người lão giả đi đầu, chào hỏi Dương Sâm, nhưng ánh mặt lại nhìn về phía Diệp Viền.

Một người khác lại là người quen cũ của Diệp Viễn, chính là Triệu Thiên.

Rất hiển nhiên Dương Sâm vô cùng bất ngờ đối với lão giả này, liền vội vàng thi lễ nói: “Bái kiến Tiêu hội trưởng!”

Tiêu hội trưởng cười nói: “Ha ha, ta nghe nói lần này Dương lão đệ thu được mấy người lương tài mỹ ngọc, nên Tiêu mỗ đặc biệt tới xem một chút. Lần này chắc mấy thiên tài võ giả mà phân khu thi đấu Nghiệp Thành các ngươi chọn ra là mấy người kia hả? Ha ha, quả nhiên là tuấn tú lịch sự!”

Nói tới nhìn một chút võ giả, nhưng sao Dương Sâm lại thấy ánh mắt Tiêu hội trưởng lại đặc biệt nhìn về phía Diệp Viễn?

Chỉ là hắn cỏ hơi thầm kinh hãi, một tiểu tử Thần Du cảnh nho nhỏ, lại có thể kinh động đến hội trướng đại nhân của cửa hành Lưu Tinh phân bộ Xích Hà đích thân ra nghênh tiếp!

Xem ra thân phận của Diệp Viễn này quả nhiên không đơn giản như vậy!

Mặc dù mấy năm gần đây thực lực của cửa hàng Lưu Tinh có chút đi xuống, nhưng mà lại là thánh địa nhất phẩm hàng thật giá thật, tuyệt đối không phải là loại tiểu thánh địa bọn họ có thể chống lại.

Chỉ cần người ta tùy tiện điều một cường giả Đạo Huyền tầng hai tới thôi thì cũng có thể tiêu diệt Thánh Địa Xích Hà.

Đương nhiên, từ trước đến nay các cửa hàng ở thánh địa đều là dĩ hòa vi quý. Không phải vạn bất đắc dĩ thì nhất định sẽ không làm to chuyện.

Làm ăn, quan trọng nhất là danh tiếng.

Động một cái là tiêu diệt thánh địa người ta, hoàn toàn không phải là chuyện lợi mình.

Tiêu hội trưởng này, là người tổng phụ trách của cửa hàng Lưu Tinh ở phân bộ Xích Hà, thế mà lại tự mình đến nghênh đón, đây tuyệt đối là một chuyện kỳ quái.

Nghe nói Diệp Viễn này chỉ là một phi thăng giả, làm sao có thể có quan hệ với một đại nhân vật như vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK