Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nước chảy róc rách dưới cầu nhỏ, bên cạnh lầu các đình đài còn có một rừng hoa đào nở rộ.

Cảnh sắc tuyệt mỹ khiến người ta có một câm giác vui tươi thoải mái.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Diệp Viễn không khỏi cảm thán, trước khi Lục Lâm Phong phi thăng đã có thực lực đến như vậy, chẳng trách được chứng đạo là Đại Diễn Thần Vương.

Cách cửa không xa có một khu đất trống, trên khu đất trống đặt ba quyển sách bằng đá.

“Đây là ba quyển trận pháp?” Diệp Viễn nghi hoặc nói.

Vi Tiếu gật đầu trả lời: “Không sai, ngươi chìm thần thức vào một quyển trong đó thì sẽ biết ngay.”

Diệp Viễn gật gật đầu, theo lời chìm thần thức vào thăm dò một quyển thạch thư bên tay trái.

Bỗng nhiên một sức hút truyền tới kéo thần thức của Diệp Viễn vào trong đó.

Đến khi bình tĩnh lại, Diệp Viễn đã đặt thân mình trong một nơi bóng tối vô hạn.

Nhưng Diệp Viễn không có kinh hoảng, dựa vào kiến thức của hắn, có thể nhìn ra đây là nơi giống với không gian ý thức.

Xem ra lúc Lục Lâm Phong phi thăng cảnh giới trận đạo của hắn đã vượt qua thế giới này quá nhiều.

Không để Diệp Viễn phải đợi lâu, trong bóng tối bắt đầu xuất hiện một đốm sáng.

Ngay sau đó, càng nhiều đốm sáng xuất hiện, lấm ta lấm tấm, khiến Diệp Viễn cảm thấy như đang đặt mình vào bầu trời sao mênh mông.

Hai mắt Diệp Viễn ngưng tụ, rồi lắc đầu cười nói: “Không ngờ chọn bừa một cái lại chọn trúng Tiểu cửu Chuyển Liên Hoàn Trận.”

Nếu không thông trận pháp, chắc chắn không thể lý giải được hàm nghĩa của những đốm sáng này.

I I rN • Ạ I «• Ã ạ’ I 1 ạ 4 a’

Mà Diệp Viên vốn là trận đê cấp chín, để hiểu được cũng chẳng có gì khó khăn.

Trận pháp nhìn thì thấy huyền ảo vô biên, nhưng bất kì một đại đạo nào cũng đều từ đơn giản đến phức tạp, từ dễ đến khó.

Trận Pháp có phức tạp đến đâu cũng có thể bóc tách thành từng khối nhỏ độc lập.

Những khối nhỏ này trong trận đạo được gọi là trận nguyên.

Mà hàm nghĩa của mỗi đốm sáng này chính là một trận nguyên của Tiểu Cửu Chuyển Liên Hoàn Trận.

Lĩnh ngộ của trận đạo và võ đạo giống như nhau, đều là chỉ có hiểu mà không thế nói ra, căn bản không thể miêu tâ bằng lời nói.

Cho nên Lục Lâm Phong mới thiết kế không gian ý thức cho ba quyển trận pháp này như vậy, đế cho đệ tử hậu bối tiến vào trong đó lĩnh ngộ.

Nhưng mà Diệp Viễn đã hoàn toàn lĩnh ngộ Tiểu cửu Chuyển Liên Hoàn Trận rồi tất nhiên không cần phải lãng phí thời gian thêm nữa.

Có điều Tiểu Cửu Chuyển Liên Hoàn Trận ở đây lại thâm ảo hơn so với Diệp Viễn lĩnh ngộ được không ít.

Hiển nhiên lúc Lục Lâm Phong phi thăng đã lĩnh ngộ nó thêm một bậc nữa rồi.

Diệp Viễn bỏ ra nửa canh giờ lĩnh ngộ thông suốt sự tiến hóa của Tiểu cửu Chuyển Liên Hoàn Trận.

Sau đó thần thức hắn hơi động, lui ra khỏi không gian ý thức.

Vi Tiếu nhìn thấy Diệp Viễn lui ra, liền cười hỏi: “Thiếu niên, cảm thấy thế nào? Ngộ trận cần hao tốn rất nhiều thời gian, không thể một lần là xong. Ngươi hãy ở lại đây chuyên tâm tu luyện, từ từ lĩnh ngộ đi!”

Diệp Viễn lại cười sáng lạn nói:

“Cảm thấy quá đơn giản! Vi Lão ta đi lĩnh ngộ trận pháp tiếp theo đây.”

Nói xong, Diệp Viễn trực tiếp đi đến thạch thư thứ hai ở bên cạnh, lại chìm thần thức vào lần nữa, để lại Vi Tiếu một mặt ngây ngốc.

Vi Tiếu co quắp khóe miệng hai cái, thần sắc trở nên kỳ quái.

Đơn giản?

Tên tiểu tử này giả danh hảo hán à?

Vốn còn cảm thấy tên nhóc này rất đáng tin, sao bây giờ càng nhìn lại càng thấy hắn không đáng tin nữa vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK