Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không gian phi hành loại Huyền Bảo! Đuổi theo, tuyệt đối đừng để hắn chạy!”

Sắc mặt Hướng Vân Phi đại biến, giơ tay lên lại là một chưởng, thành thành thật thật đánh vào trên Tử Cực điện.

Có điều, Tử Cực điện không nhúc chích chút nào!

Hoàng Hải cũng là biến sắc, thân hình biến động, sức mạnh thế giới điên cuồng nghiền ép lên Tử Cực điện.

Tứ đại cường giả trung kỳ Thần Quân Cảnh xuất thủ, khí thế kinh người bậc nào?

Sức mạnh thế giới cuồng bạo, gắt gao dính chặt vào Tử Cực điện, kéo chậm tốc độ của nó.

“Đánh chết cho ta! Chờ bọn họ hao hết Thần Nguyên Thạch, ta xem hắn có ra không!” Hướng Vân Phi hét lớn.

Kết quả là, bốn người thi triển thủ đoạn, điên cuồng đánh oanh tạc về phía Tử Cực điện.

Bên trong Tử Cực điện, Diệp Viễn không động như chuông, lẳng lặng khôi phục thần nguyên.

“Ùng ùng!”

Bên ngoài, tiếng nổ lớn truyền đến, cho dù là Ninh Thiên Bình cũng hơi biến sắc.

Bốn trung kỳ Thần Quân Cảnh, bên trong còn có cường giả Thần Quân tầng năm, đòn tấn công này quá kinh khủng.

Phòng ngự của Tử Cực điện dựa vào Thần Nguyên Thạch, đang điên cuồng tiêu hao.

Lần này, khác với lần ở Hoán Ma Lĩnh, lần kia là mấy cường giả Thiên Thần quá khinh địch, căn bản không có cẩn thận tra xét, mới bị Diệp Viễn lừa.

Nhưng mà lần này, Tử Cực điện ở ngay dưới mí mắt Hướng Vân Phi, cho dù có hóa thành một hạt bụi nhỏ, cũng không thể nào giấu được bọn họ.

Mạc Lệ Phi vô cùng khiếp sợ nhìn tòa điện này, nói: “Đây… chẳng lẽ đây là một kiện Chân Thần Huyền Bảo?”

Ninh Thiên Bình gật đầu nói: “Không sai! Đây chính là một không gian phi hành loại Chân Thần Huyền Bảo, có điều đại nhân vẫn chưa có luyện hóa hết, bây giờ không thể nào nào phát huy được toàn bộ công dụng của nó. Nếu không, mấy người bên ngoài kia, căn bản không cần phải ngó ngàng đến.”

Mạc Lệ Phi không còn gì để nói, hắn phát hiện càng ngày càng không nhìn thấu Diệp Viễn này.

Lá bài của gia hỏa này, đơn giản là xuất hiện liên tiếp.

Mỗi lần hắn đến thời điểm nguy hiểm, Diệp Viễn luôn có đường lui để san bằng tất cả,

Bỗng nhiên Mạc Lệ Phi nói: “Nhưng mà, dựa vào cường độ tấn công của bọn họ, Thần Nguyên Thạch của chúng ta chịu đựng được sao?”

Ninh Thiên Bình cười nói: “Sư tôn không cần lo lắng, vừa rồi đại nhân ở vương thành Cát Xuyên kiếm được bốn trăm tỷ Thần Nguyên Thạch, mặc dù đã tiêu hết hai trăm tỷ, nhưng vẫn còn lại hai trăm tỷ. Bọn họ muốn tiêu hao Thần Nguyên Thạch, vậy thì cứ để bọn họ tiêu hao thôi.”

Mạc Lệ Phi há hốc mồm, cả kinh không nói nên lời.

Một Quy Khư Cảnh, trên người có bốn trăm tỷ Thần Nguyên Thạch, cái này… quá đả kích người!

Một phen cuồng oanh loạn nổ, bốn người mệt đến sắp kiệt sức, nhưng mà Tử Cực điện vẫn không nhúc nhích tỷ nào.

“Chết tiệt! Bọn họ có bao nhiêu Thần Nguyên Thạch vậy, mà lại có thể kiên quyết đến bây giờ!” Hướng Vân Phi trầm giọng nói.

Hoàng Hải nói: “Không biết bọn họ có bao nhiêu Thần Nguyên Thạch, nhưng mà chính là rất nhiều! Lần này, vốn là giúp đại thiếu gia mua Vô Cương Thiên Hồn Thạch, nhưng lại bị tiểu tử này hứng tay trên. Hắn tiêu một trăm mười tỷ để mua khối Vô Cương Thiên Hồn Thạch này.”

Tôn Khánh vừa nghe đã buồn bực nói: “Sao ngươi không nói sớm?”

Hoành Hải nói: “Nói sớm thì thế nào? Hiển nhiên không gian phi hành Huyền Bảo này không tầm thường, ta đoán ít nhất cũng là Thiên Thần Huyền Bảo, chúng ta căn bản không phá nổi phòng ngự! Bây giờ, chỉ có tiêu hao hết Thần Nguyên Thạch của bọn họ, sau đó dùng đòn tấn công cường đại đánh chết bọn họ!”

Ánh mắt Hướng Vân Phi khẽ động, gật đầu nói: “Lão Hoàng nói không sai! Kế trước mắt, chỉ có hao tổn với hắn. Tiểu tử này giết thiếu chủ, chúng ta nhất định phải bắt hắn lại. Hơn nữa, cái khác không nói, hiển nhiên món bảo vật này không tầm thường, chỉ cần có thể mang về, đủ để đền bù họa thiếu chủ chết. Bất kể thế nào, nhất định không thể thả hắn đi, chúng ta phải kéo chặt lấy phi hành Huyền Bảo này, ngàn vạn lần không được để nó thoát khỏi khống chế!”

Mấy người nghe vậy nhao nhao gật đầu, một khi để Tử Cực điện thoát khỏi khống chế của bọn họ, trong nháy mắt có thể mất dấu bọn họ.

Bốn người nghỉ ngơi một hồi, khôi phục thần nguyên, rồi lại cuồng oanh loạn nổ với Tử Cực điện.

Có điều, sự ổn định của Tử Cực điện khiến bọn họ có chút tuyệt vọng.

Bọn họ lấy ra cả vốn liếng, cũng không thể hao hết được Thần Nguyên Thạch của Tử Cực điện.

Cũng không biết qua bao lâu, rốt cuộc thần nguyên của Diệp Viễn khôi phục hoàn toàn.

“Đại nhân, cuối cùng ngài cũng khôi phục rồi! Mấy tên này gắt gao quấn lấy Tử Cực điện, chúng ta không chạy được!” Ninh Thiên Bình nói.

Diệp Viễn cười nói: “Bọn họ muốn quấn lấy, vậy thì cứ để bọn họ quấn lấy đi, ngươi có muốn trải nghiệm một chút cảm giác làm người giàu có không?”

Con ngươi Ninh Thiên Bình đảo một vòng, hưng phấn nói: “Dĩ nhiên là muốn!”

Diệp Viễn nói: “Muốn thì hãy cẩn thận tu luyện, mau chóng đột phá Thần Quân tầng bốn!”

Vẻ mặt Ninh Thiên Bình hưng phấn nói: “Vâng!”

Sau khi chuyển sang tu luyện “Tinh Dạ Hạo Vân Quyết”, Ninh Thiên Bình đã chạm tới cánh cửa Thần Quân tầng bốn.

Đột phá cảnh giới, chỉ là chuyện sớm muộn.

Diệp Viễn vừa nói, Ninh Thiên Bình lập tức hiểu Diệp Viễn muốn làm gì.

Hắn cũng có chút ngạc nhiên, rốt cuộc trên tay Diệp Viễn có bao nhiêu Thần Quân Huyền Bảo.

Trước đó làm nổ Thần Quân Huyền Bảo sơ cấp, thần nguyên Diệp Viễn miễn cưỡng có thể làm được.

Nhưng mà Thần Quân Huyền Bảo trung cấp, ổn định hơn rất nhiều so với sơ cấp, Diệp Viễn và Ninh Thiên Bình đều không làm được.

Có điều chỉ cần Ninh Thiên Bình đột phá đến Thần Quân tầng bốn, tự nhiên tất cả sẽ là chuyện đương nhiên.

Thế là, Ninh Thiên Bình bắt đầu bế quan tu luyện, đột phá Thần Quân tầng bốn.

Bên ngoài, hiển nhiên bốn người kia cũng tiêu hao với Diệp Viễn, luân phiên oanh tạc Tử Cực điện.

Thần Nguyên Thạch của Diệp Viễn tiêu hao cực nhanh, có điều hai trăm tỷ Thần Nguyên Thạch đủ cho bọn họ tốn sức rất lâu.

Nhoáng cái, đã trôi qua hơn nửa năm.

Một ngày này, bỗng nhiên Ninh Thiên Bình mở hai mắt ra, linh khí bốn phía điên cuồng ngưng tụ đến.

Bên cạnh hắn khắp nơi đều là Thần Nguyên Thạch, đủ cho hắn đột phá đến Thần Quân tầng bốn.

“Ha ha ha, cuối cùng cũng đột phá rồi!” Ninh Thiên Bình hưng phấn nói.

Diệp Viễn cười nói: “Không tệ, nhanh hơn so với ta tưởng tượng!”

Ninh Thiên Bình cười to nói: “Đại nhân chuẩn bị cho ta nhiều tài nguyên như vậy, cộng thêm công pháp của sư tôn, ta mà còn không đột phá được thì có thể đập đầu tự tử luôn rồi! Đi, đám người này đã đuổi theo chúng ta hơn nửa năm rồi, hôm nay chúng ta phải xả cơn giận này.”

Diệp Viễn thuận tay ném cho hắn vào món Thần Quân Huyền Bảo, cười nói: “Đi thôi, cứ việc nổ, ta bảo hộ ngươi chu toàn!”

Ninh Thiên Bình cười ha ha nói: “Vâng!”

Đám người Hướng Vân Phi thật sự sắp không chịu nổi rồi.

Nhưng mà bây giờ bảo bọn họ rời đi, bọn họ lại không cam lòng.

“Hai tiểu tử này, thật sự dự định làm rùa đen rút đầu cả đời sao?” Tôn Khánh cắn răng nghiến lợi nói.

“Rốt cuộc bọn họ có bao nhiêu Thần Nguyên Thạch vậy, thế này thì bao giờ mới chui ra đây?” Vẻ mặt Trịnh Sơn uể oải suy sụp nói.

Ánh mắt Hướng Vân Phi âm trầm nói: “Đáng chết, dựa vào cường độ công kích của chúng ta, cho dù là hơn trăm tỷ Thần Nguyên Thạch, cũng nên tiêu hao sạch rồi chứ!”

Bỗng nhiên, ánh mắt Hoàng Hải có chút ngưng lại, giống như là phát hiện đại lục mới, hưng phấn kêu lên: “Đi ra! Bọn họ đi ra rồi! Ha ha ha, rốt cuộc bọn họ cũng không kiên trì nổi rồi!”

Ba người khác tập trung nhìn vào, tinh thần lập tức phấn chấn!

Quả nhiên, Ninh Thiên Bình đi ra rồi.

“Ha ha ha, tiểu tử, rốt cuộc Thần Nguyên Thạch của các ngươi sắp tiêu hao hết rồi đúng không? Hơn nửa năm, mấy người chúng ta đúng là kìm nén đến muốn nổ luôn rồi! Các huynh đệ, hôm nay nhất định phải hầu hạ tiểu tử này cho tốt!” Hướng Vân Phi cười gằn nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK