Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt.
“Không thể nào!” Phản ứng đầu tiên của Chiêu Mẫn chính là không có khả năng.
Loại chuyện này đã quá mức đi ngược lại với lẽ thường.
“Nhưng… nhưng mà, một đường đi tới này, lẽ nào các ngươi không cảm thấy kì lạ hay sao? Diệp Viễn tới nơi này dường như trở thành vô địch, ngay cả cường gải Chân Thần tầng chín cũng không phải đối thủ của tên đó. Trong cuộc chiến tranh giành bảo vật, tên đó cũng luôn dẫn đầu! Vậy nên… e rằng tên đó căn bản chính là người của thế giới Tiên Lâm!” Từ Hành suy đoán.
Xung quanh đều yên lặng, mọi người đều kinh hãi trước lời suy đoán táo bạo của Từ Hành.
Nghe có vẻ viển vông, thế nhưng Từ Hành nói như vậy, trái lại tất cả mọi thứ đều trở nên hợp lý.
Cường giả của Thông Thiên Giới đến tiểu thế giới là điều vô cùng kiêu ngạo.
Bởi vì cái gọi là thiên tài ở tiểu thế giới ở trong mắt họ căn bản không đáng một đồng.
Tuy nhiên, tư chất của Diệp Viễn đã đè bẹp tất cả những người cùng thế hệ như họ.
Ngay cả một nhân vật thiên tài như Từ Hành cũng bị nghiền ép đến thương tích đầy mình trước mặt tên đó.
Vậy nên họ căn bản sẽ không suy nghĩ về phương diện này.
Nhưng bây giờ, từ lời nhắc nhở của Từ Hành, tất cả mọi người đều bừng tỉnh hiểu ra.
Bên cạnh đó, đôi mắt đẹp của Lãnh Thu Linh cũng xoay vòng không xác định, nàng ta cũng bị suy đoán của Từ Hành làm cho kinh hãi.
Không nghi ngờ gì, trong những người ở đây, nàng ta thân cận nhất với Diệp Viễn, cũng hiểu rõ về Diệp Viễn nhất.
Suy đoán của Từ Hành quả thực là vô cùng có khả năng.
“Thế nhưng dù cho tên đó có là người nắm giữ tiểu thế giới này thì lấy thực lực cảnh giới Thiên Thần của tên đó làm sao có thể duy trì tiểu thế giới không bị phá hủy được cơ chứ?” Đỗ Hồng cau mày nói.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng tràn đầy khó hiểu.
Chấn động sức mạnh của hai đại Thiên Đế, chưa nói đến cảnh giới Thiên Thần, ngay cả cảnh giới Thiên Tôn cũng không thể nào chống đỡ được.
“Này, mặc kệ tên đó đi! Dù cho hắn có lợi hại đến đâu thì khi hai lực lượng này va chạm cũng chính là ngày mà thế giới Tiên Lâm sụp đổ! Nếu như đúng là Diệp Viễn đang duy trì tiểu thế giới này, vậy thì tên đó… chết chắc rồi!” Kiều Nguyên đột nhiên cười nói.
Hai dòng năng lượng mạnh mẽ đang lao tới cực nhanh.
Thế nhưng vào đúng lúc này lại xuất hiện sự biến đổi dị thường!
Vèo vèo vèo…
Vô số dây leo từ trong lòng đất lao lên, hướng về phía Chân Ma pháp tương mà quấn quanh.
Hình bóng của Chân Ma pháp tương liền dừng lại.
Mà đúng vào lúc này, toái thiên nhất chỉ kia liền tới!
Gần như cùng lúc đó, Diệp Viễn đột nhiên mở hai mắt, trong mắt bắn ra một đường ánh sáng.
“Đáng chết! Côn Ngộ Thần Mộc!”
Sắc mặt Cửu Thương Thiên Đế chợt biến đổi, lão ta bị biến cố bất ngờ làm cho tay chân luống cuống.
Dường như ngay từ cái nhìn đầu tiên lão ta đã nhận ra những dây leo này chính là linh thực yêu tộc cực kỳ hiếm thấy trên thông thiên giới, Côn Ngộ Thần Mộc!
Lực công kích của Côn Ngộ Thần Mộc không mạnh, nhưng mức độ cứng cỏi của nó lại làm cho người ta đau đầu.
Răng rắc... Răng rắc...
Chân ma pháp tương quá mạnh, ngay cả Côn Ngộ Thần Mộc, cũng không ngăn cản được nó..
Trong giây lát, những dây leo màu xanh lục bắt đầu xuất hiện vết nứt, sau đó chúng bị gãy đi.
Nhưng Tiên Lâm Thiên Tôn muốn chính là lúc này!
“Đi chết đi!”