Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngũ Kiếm Thanh thấy Hạng Hạo chỉ là dạng bùn nhão, cười to nói: “Ha ha ha, Bùi Văn Cường mang tới đều là thứ rác rưởi! Vô Lượng cảnh tầng sáu mà đến trên tay Bành Yến lại một chút cơ hội nói chuyện cũng không có.”

Lúc này, những thành chủ có quan hệ không tệ với Ngũ Kiếm Thanh đều qua đây chúc mừng hắn.

Thực lực của Bành Yến đã quá rõ ràng, hắn là ngươi rất mạnh trong đám Vô Lượng tầng bảy, nếu muốn đạt được một vị trí trong danh sách cũng không phải vấn đề lớn gì.

“Ngũ thành chủ, chúc mừng! Không ngờ được thành Văn Hải các ngươi lại có một hậu bối trẻ tuổi lợi hại như vậy!”

“Ngũ thành chủ, chúc mừng, chúc mừng! Thực lực của Bành Yến này, sợ là chỉ dưới Dương Văn Miếu thôi, việc giành được một vị trí thăng cấp lần này, hẳn là không có vấn đề gì!”

Ngũ Kiếm Thanh đắc ý đáp lại lời chúc mừng của mọi người.

Biểu hiện của Bành Yến, khiến hắn cực kỳ nở mày nở mặt.

Mà lúc này Hạng Hạo vẫn giãy giụa ở dưới chân Bành Yến mà không thể nói ra hai chữ “nhận thua”.

Nhưng mà dường như Bành yến có tình muốn sỉ nhục Hạng Hạo, không cho hắn nói ra hai chữ này.

Dựa theo quy tắc của cuộc thi, chỉ khi kêu lên nhận thua hoặc đi xuống lôi đài, mới xem là một bên thắng.

“Tên Bành Yến này, thật là khinh người quá đáng mà! Hạng Hạo đã muốn nhận thua rồi, hắn còn sỉ nhục như vậy!”

Mặc dù Mục Vân không thích Hạng Hạo, nhưng mà thật sự là không nhìn được loại hành động này của Bành Yến.

Mà đúng lúc này, bỗng nhiên Mục Vân cảm thấy gió bên tai vụt một cái, Diệp Viễn đã biến mất ngay tại chỗ.

“Mau xem! Có người không nhìn nổi lên lôi đài rồi!”

“Tên này là kẻ ngu à? Trên lôi đài có trận pháp ngăn cách, nếu Bành Yến không buông ra thì làm sao hắn đi vào được?”

“Lại còn chỉ là một tên Thần Du Cảnh, đây không phải là muốn mũi đầy tro sao?”

Mọi người nhìn Diệp Viễn đều là một vẻ mặt giễu cợt.

Những người này cũng không cảm thấy gì đối với hành động sỉ nhục Hạng Hạo của Bành Yến.

Bành Yến có thực lực rất mạnh, cho dù hắn sỉ nhục Hạng Hạo thì người khác cũng không dám tùy tiện khiêu chiến hắn.

Hơn nữa đây là tự Hạng Hạo muốn chết, lúc trước lại còn một bộ dáng tiểu nhân đắc chí, rất nhiều người nhìn thấy đều khó chịu.

Thế giới của võ giả chính là như thế, trong quan niệm của mọi người, cường giả khi dễ kẻ yếu là chuyện bình thường.

Ai bảo thực lực ngươi không đủ!

Có bản lĩnh thì đi tu luyện cho tốt sau đó giẫm lại. Hoặc là, ngươi hãy ngoan ngoãn ngậm miệng lại, chờ người khác sỉ nhục đi.

Nhưng mà cười nhạo trên mặt mọi người, rất nhanh đã biến thành khiếp sợ!

Diệp Viễn trực tiếp xuyên qua trận pháp ngăn cách dưới con mắt của mọi người đi vào trong võ đài!

Ngay lập tức Bành Yến phát hiện Diệp Viễn, có điều hắn giống như những người khác, đều đang đợi nhìn Diệp Viễn bị chê cười, trên mặt còn lộ ra nụ cười giễu cợt.

Nhưng mà một khắc khi Diệp Viễn xuyên qua trận pháp kia thì nụ cười của hắn liền cứng lại.

“Ha, xuyên qua trận pháp thì thế nào? Một tiểu tử Thần Du cảnh còn có thể lật trời hay sao? Long Trảo Thủ!”

Bành Yến phải ứng rất nhanh, cười lạnh xuất thủ.

Chỉ thấy ngón tay hắn biến thành móng vuốt, nguyên lực lập tức ngưng tụ lại thành một cái long trảo đánh về phía Diệp Viễn!

Sức mạnh của một trảo này cũng đủ để đối phó với một võ giả Vô Lượng Cảnh tầng sáu thông thường, dùng với một võ giả Thần Du cảnh nho nhỏ, đương nhiên là không thành vấn đề.

Nhưng mà vào đúng lúc này, Bành Yến thấy hoa mắt, trong nháy mắt thân hình Diệp Viễn trong không trung biến thành chín phân thân!

Long trảo thủ của hắn, dĩ nhiên là đánh vào khoảng không!

“Hừ! Múa rìu qua mắt thợ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK