Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Hàng không thể không nghi ngờ. Sau khi cẩn thận kiểm tra mấy lần, ông xác định rằng đây thực sự chính là nhi tử của ông.

“Đừng nhìn nữa. Con thực sự là nhi tử của phụ thân.” Diệp Viễn nhìn thấy ánh mắt của Diệp Hàng, không nhịn được cảm thấy chột dạ, nhanh chóng giải thích.

“ô, tên tiểu tử này không phải là trước đây giả heo ăn thịt hổ chứ? Không đúng, nếu như đúng là giả heo ăn thịt hổ thì sao ngay cả độc của Đoạn Trường Thảo cũng không giải được?” Diệp Hàng nghĩ mãi mà không ra.

Diệp Viễn nhắm mắt làm ngơ, đành nuốt chửng viên đan dược trong tay Diệp Hàng.

Không phải là thuốc của Diệp Hàng không có tác dụng, mà là trạng thái hiện tại của Diệp Viễn quá tệ.

Tuy thuốc của Diệp Hàng có chút tác dụng phụ, nhưng hiện tại Diệp Viễn cũng không thể kiếm soát được nó, trước tiên vẫn là phải ổn định lại một chút thân thế yếu ớt này.

Đổi với nguy hiểm tiềm ẩn của viên giải độc đan, Diệp Viễn tự có cách giải quyết.

Từ khi có được thân thể này đến nay, Đan Đế Cơ Thanh Vân thực ra không hiểu được, thời gian mười mấy năm về trước chủ nhân của thân thế này trôi qua như thế nào?

Xuất thân từ một thế gia đan dược, mà tiểu tử này ngay cả Nguyên Khí cảnh tầng hai cũng không đạt được.

Cho dù là ở một đất nước bình thường, xuất thân trong môt gia đình như thế, lấy Nguyên Khí Đan bình thường dễ như ăn kẹo, bây giờ cũng phải đạt đến Nguyên Khí Cảnh tầng bốn rồi mới đúng chứ?

Khóc không ra nước mắt — Đan Đế tiên sinh chỉ có thế dùng những từ này để hình dung tâm tình của mình bây giờ.

Dùng cơ thể yếu ớt như vậy để chịu độc dược mạnh như thế, Diệp Viễn không chết mới là lạ. Tuy hiện tại Cơ Thanh Vân chiếm giữ cơ thể này, nhưng nhất thời dùng biện pháp phá hoại thân thể như vậy cũng không tốt lắm, đành phải đi một bước tính một bước vậy.

Hành động đoạt đan của Diệp Viễn, trong mắt người khác lại là sói lộ nguyên hình.

“Này, tiểu tử, ta biết ngươi vừa làm chuyện ngu ngốc. Đừng nói nữa, thật là dọa chết ta rồi.” Diệp Hàng trầm mặc cười nói.

Khi đó, Diệp Hàng cũng là “bất chợt tỉnh ngộ”, tiếu từ này khẳng định là nhìn trộm người khác, hoặc là nghe gia nhân trong nhà nói qua chuyện luyện chế giải độc đan của hắn, mới có thế nói ra những lời như vậy.

Tiểu từ này đã biết nói đùa như thế, có lẽ là không có vấn đề gì lớn đi?

Đối với chuyện này, tất nhiên Diệp Viễn sẽ không giải thích, không hiếu biết, làm một công tử lụa là ăn chơi trác táng mới phù hợp với thân thế này.

“Cha, mẹ, con hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một lát.” Diệp Viễn muốn tự điều chỉnh cơ thể một chút, cho nên lập tức buông lời muốn tiễn khách.

“Viễn nhi, con bệnh nặng mới khỏi, nên nghỉ ngơi nhiều, có việc gì thì đế Lục Nhi thông báo cho chúng ta”. Nói xong, vợ chồng hai người dẫn những người khác rời khỏi phòng.

Diệp Viên bắt đầu ngồi dậy, điều chuyến nguyên lực trong cơ thể hòa tan dược lực của giải độc đan, thanh trừ độc tố trong cơ thế.

Chỉ đáng tiếc, nguyên lực trong cơ thể này ít đến đáng thương. Một đời Đan Đế trọng sinh, không bị chết vì độc, cũng bị tức nghẹn mà chết.

Đợi đến lúc dược lực trong cơ thể Diệp Viễn toàn bộ bị tiêu trừ xong, trời cũng đã tờ mờ sáng rồi, lần tĩnh tọa này tiêu hao sáu tiếng, cũng đủ mệt mỏi rồi.

Song sự vất vả này cũng có hồi báo, sác mặt của Diệp Viễn hồng lên không ít, độc tố trong cơ thế cũng đã bị thanh từ bảy tám phần.

Điều này đối với Diệp Viên mà nói, tất nhiên chẳng có gì đặc biệt. Dựa vào trình độ đan đạo của Cơ Thanh Vân, khai thác toàn bộ dược lực của một viên giải độc đan nho nhỏ không phải là chuyện khó.

Bây giờ nghĩ lại, tuy chủ nhân trước của thân thể này luyện công không được chăm chỉ, nhưng cũng không phải là không có chỗ tốt.

Đến nay thân thể này giống như một tờ giấy trắng, Cơ Thanh Vân có thế tùy ý phát huy, mà không lo lắng phá hoại khối thân thể này. Nếu như người trước tùy tiện luyện công, thì sẽ khiến Cơ Thanh Vân hao phí không ít sức lực để trùng tu lại căn cơ, hiện tại có thể thấy thế này lại tiết kiệm được rất nhiều công sức.

Chỉ là độc của Đoạn Trường Thảo tuy đã không còn nguy hại gì, nhưng tác dụng giải dược của Diệp Hàng còn có hạn, vẫn lưu lại một ít độc tô’ trong cơ thể, hơn nữa bản thân viên giải dược này cũng có chút độc tố, đợi tình trạng cơ thế ổn định hắn sẽ bào chế một ít giải dược.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK