Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“A…! Đau quá! Đau chết mất! Để ta đi chết đi! Tộc… tộc trưởng, người giết con đi!”

Lúc này trong Bằng tộc, thỉnh thoảng lại truyền đến từng đợt hét thảm, nghe vô cùng thê lương.

Kẻ hét thảm thiết đau đớn đó, không phải ai khác mà chính là Bằng Vân – kẻ mới bị Diệp Viễn thiêu đốt kinh mạch.

Trông thấy Bằng Vân rơi vào thảm cảnh như vậy, tộc trưởng Bằng Thiên nhíu chặt lông mày.

“Các ngươi làm ăn kiểu gì thế này? Vân Nhi bị Nguyên Hỏa cấp năm gây tổn thương kinh mạch, các ngươi đều đã là vu sư cấp sáu mà vẫn không cách nào chữa được?”

Tộc Thiên Sơn Đại Bằng là một trong hai bộ tộc mạnh nhất của yêu tộc ở Đông Minh Vực này, bọn họ có rất nhiều cường giả cấp sáu, vì thế tất nhiên cũng không thiếu vu sư cấp sáu.

Vậy mà trong cả đám vu sư cấp sáu ấy không có lấy một người có thể chữa trị cho Bằng Vân, tình hình như vậy, làm sao hắn không tức giận cho được.

Huyết mạch Côn Bằng của Bằng Vân là trường hợp hiếm có, mấy trăm năm mới gặp một lần. Nếu y xảy ra chuyện gì, Bằng Thiên thực sự sẽ phát điên lên mất.

Một người vu sư cấp sáu trong số đó đứng ra nói: “Tộc trưởng, kinh mạch của Bằng Vân bị tổn thương không giống người thường, thủ pháp của kẻ ra tay cực kỳ tinh diệu, có vài chỗ tổn thương vô cùng mẫn cảm. Chỉ cần sơ ý chút thôi, không chỉ không thế trị hết thương thế cho thiếu chủ mà trái lại còn có thể gây hư tổn kinh mạch của hắn, chữa lợn lành thành lợn què. Hiện tại loại tình huống này, chúng ta chỉ có thể lấy đan dược trấn áp thương thế cho hắn, để tránh vết thương chuyển biến xấu đi.”

Sắc mặt Bằng Thiên đã hết sức âm trầm, dường như cực kỳ bất mãn trước những lời thanh minh giải thích kia.

“Vậy ý ngươi là… cứ để mặc Vân Nhi như vậy?”

Vu sư vội vàng nói: “Việc này… muốn giải quyết tận gốc thì phải dựa vào hung thủ. Thủ pháp của người này vô cùng tinh diệu, lại rất hiểu biết về kinh mạch của yêu tộc, thực lực của y trong vu đạo tuyệt đối cao hơn bọn ta! Nếu để y ra tay, dĩ nhiên có thể chữa trị tốt cho kinh mạch của thiếu chủ.”

Đan đạo ở yêu tộc còn được gọi là vu đạo, nhưng cũng chỉ là xưng hô khác đi mà thôi, nguyên lý thì đều như nhau.

Điểm bất đồng là, sự phân bố kinh mạch của yêu tộc khác với nhân tộc.

Trong toàn bộ Thần Vực, có thể tu luyện đan đạo của cả nhân tộc và yêu tộc đến cấp bậc này cũng chỉ có Diệp Viễn mà thôi.

Kiếp trước, Cơ Thanh Vân thường xuyên bị các đại năng của yêu tộc mời đi luyện đan cứu người, cũng có được mạng giao thiệp cực lớn ở yêu tộc.

Bằng Thiên bỗng phất phất tay, ra hiệu các vu sư lui xuống.

Chờ bọn họ đi rồi, Bằng Thiên mới lên tiếng: “Bằng Hải, ngươi chắc chắn kẻ các ngươi đụng phải, chính là Long chủ?”

Bằng Hải trước sau vẫn khoanh tay đứng một bên không dám nói lời nào, lúc này thấy Bằng Thiên hỏi tới, mới đáp: “Vâng thưa tộc trưởng, thuộc hạ tận mắt thấy vảy ngược trên người y, tuyệt không thể nhận sai.”

Bằng Thiên cười lạnh, nói: “Vậy sao? Vậy thì vì sao ta lại vừa nhận được tin rằng Long chủ đã xuất hiện ớ tộc Ám Ma Hổ?”

Bằng Hải nghe vậy không khỏi thất kinh, nếu tính theo thời gian, Diệp Viễn giỏi lắm thì hiện giờ mới có thể tới bộ tộc Ám Ma HỔ

Nhưng tin tức Bằng Thiên nhận được, hiến nhiên đã qua chừng mấy ngày.

Như vậy chẳng phải là, trong cùng một lúc đã xuất hiện hai vị Long chủ?

Chuyện… chuyện này là thế nào?

“Tộc trưởng, chuyện này…” Bằng Hải biết Bằng Thiên tuyệt đối không nói đùa trong trường hợp này, cho nên hắn vô cùng hoang mang.

“Ha ha, xem ra việc Long chủ ra đời lần này… có vẻ thú vị đây! Bằng Hải, bây giờ ngươi lập tức đến tộc Ám Ma Hổ, tìm đến tiếu tử Diệp Viễn kia, bất kể phải trả cái giá nào cũng phải để cho y chữa lành cho Bằng Vân.” Bằng Thiên nói.

“Việc này…” Bằng Hải lo lắng ngập ngừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK