Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồi lâu sau, Đới Vũ Ngấn mới thở dài một hơi nói: “Lâm sư điệt nói không sai, Lạc Thanh Phong và Thiên Phong có chạy đến bắc vực cũng chẳng làm lên trò trống gì, ngươi mới là mối đại họa của Cuồng Phong giới! Diệp Viễn, thật ra ta một lòng hướng đạo, cũng không thích những việc tranh đấu này. Nhưng ta và ngươi đều vì chủ nhân của mình, hôm nay ta không thể thả ngươi đi được.”

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Diệp Viễn khẽ gật đầu, hắn cũng nhìn ra Đới Vũ Ngấn này không giống với những tên Tử Thần Tông khác, nếu không hắn cũng không phí nhiều lời với mình như vậy.

Nhưng nếu như Đới Vũ Ngấn đã xuất hiện ở đây, thì trận này đã định trước là không thể tránh khỏi rồi.

“Đến đi!” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.

Đới Vũ Ngấn sững sờ, kinh ngạc đáp: “Ngươi muốn động thủ với ta?”

“Sao vậy? Chẳng lẽ ngươi còn muốn ta thúc thủ chịu trói hay sao?” Diệp Viễn hỏi lại.

“Lẽ nào không phải sao? Ta biết thực lực của ngươi rất mạnh, có thế chiến đấu vượt cảnh giới, nhưng mà động thủ với ta thì ngươi không có phần thắng!” Đới Vũ Ngấn lắc đầu nói.

Diệp Viễn cảm thấy có chút nực cười: “Không thử thì làm sao biết được?”

Lúc này, Kim Phụng vẫn luôn đứng cạnh xem hai người nói chuyện bồng cười lớn nói: “Tiểu tử, não ngươi bị nhúng nước rồi hả? Đới đại nhân là cường giả Hồn Hải cảnh, một tên Hóa Hải Cảnh cỏn con như ngươi lại không biết trời cao đất dày mà dám khiêu chiến à?”

Đối với Hóa Hải cảnh mà nói, Hồn Hải Cảnh là tồn tại vô địch, đây là kiến thức thông thường.

Loại hành vi này của Diệp Viễn, kỳ thực chính là đi ngược lại với thường thức, Kim Phụng cảm thấy buồn cười cũng là lẽ thường.

Vậy nhưng sự tồn tại của Diệp Viễn từ trước đến giờ vẫn luôn phá tan thường thức!

Thấy Kim Phụng ló đầu ra, Diệp Viễn cười lạnh nói: “Vừa rồi bị quấy rầy, ta lại quên mất còn chưa xử lý loại rác rưởi như ngươi. Được thôi, trước khi động thủ, tiễn ngươi đi tây thiên trước, không cần cảm ơn.”

Diệp Viễn đã tìm hiểu qua về hành vi của hai cha con Kim Phụng, Kim Phụng này coi mạng người như cỏ rác, ngồi ở vị trí thành chủ không biết đã hãm hại bao nhiêu người, các võ giả đều căm giận mà không dám nói.

Đối với tai họa như vậy, từ trước tới nay Diệp Viễn hạ thủ không hề lưu tình.

Có điều, Đới Vũ Ngấn hiển nhiên không để cho Diệp Viễn giết Kim Phụng, nhàn nhạt nói: “Kim Phụng đã quy thuận Tử Thần Tông ta, ta sẽ không để ngươi giết hắn!”

Kim Phụng vừa nghe thấy thế vui mừng nói: “Đa tạ Đới đại nhân! Kim Phụng nhất định sẽ làm trâu làm ngựa cho Tử Thần Tông!”

Nói xong, hắn lại quay về phía Diệp Viễn nói: “Tiểu tử, trước mặt Đới đại nhân mà vẫn còn phách lối như vậy!

Nam vực do Tử Thần Tông nhất thống đã là việc không thể thay đổi, đám dư nghiệt u Vân Tông các người còn không ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói?”

Có Đới Vũ Ngấn làm chỗ dựa, Kim Phụng cũng cảm thấy lưng của mình ưỡn càng thẳng hơn.

Diệp Viễn lại không thèm để ý đến Kim Phụng, mà nhàn nhạt nói với Đới Vũ Ngấn: “Ta muốn giết hắn, ngươi không cản được.”

Lời còn chưa dứt, trong phủ thành chủ đã xuất hiện vô số cánh hoa!

Chính là Thiên Lưu Phi Hoa của Diệp Viễn!

Thấy cảnh này, Đới Vũ Ngấn khẽ chau mày, uy lực của một chiêu này, là mạnh ngang với hắn!

Mặc dù đối với hắn thì cũng không đáng nhắc tới, nhưng đối với Kim Phụng thì đủ để hẳn chết đi chết lại vài lần rồi.

Đới Vũ Ngấn phất ống tay áo một cái, nguyên lực bàng bạc tách rời những cánh hoa kia ra.

Kim Phụng nhìn thấy chiêu thức khủng bố như vậy, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng thấy Đới Vũ Ngấn tiện tay phất mấy cái là có thể phá giải được thì không khỏi càng thêm phách lối hơn.

“Ha ha, tiểu tử không biết tự lượng sức mình! Ta đứng ở đây này, ngươi tới giết ta đi! Ngươi tới giết ta đi!” Kim Phụng cười lớn nói với Diệp Viễn.

Đột nhiên, tiếng cười của Kim Phụng bỗng im bặt, bởi vì hắn cảm giác được một cỗ lạnh lẽo ở sau lưng.

Hai ngón tay không biết từ lúc nào đã đặt ở phía sau tim của hắn!

“Như ngươi mong muốn!”

Thanh âm của Diệp Viễn phảng phất giống như từ trong cửu u truyền tới, kình ý phun một cái, kiếm ý lăng lệ kia trong nháy mắt đã đâm thủng trái tim Kim Phụng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK