Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hải lão, người giữ chúng ta ở lại, chính là vì để chúng ta tu luyện sao?” Quách Đào Quần lấy can đảm hỏi.

Tuy bọn hắn là cường giả mạnh nhất trong lớp người trẻ tuổi, nhưng đứng trước mặt Thất Hải, thì vẫn chỉ thuộc lớp tiểu bối không hơn không kém.

Thất Hải đang đứng trước mặt bọn họ chính là cường giả mạnh nhất trong truyền thuyết, thậm chí hắn còn mạnh hơn cả lão tổ của bọn họ.

Thất Hải lãnh đạm nói: “Đương nhiên không phải chỉ có mỗi việc tu luyện, ta giữ các ngươi ở lại, là vì đợi Diệp Viễn ra.”

Thất Hải cũng không giấu giếm gì mà nói thẳng ra suy nghĩ thực sự của bản thân.

“Đợi Diệp Viễn?” Liễu Hồng hơi ngẩn người.

Nhóm ba người Quách Đào Quần bọn họ lại cảm thấy không có gì lẩy làm ngạc nhiên, bởi bọn họ cũng đã lờ mờ đoán ra được.

Thực ra hiện tại Liễu Hồng cảm thấy vô cùng hụt hẫng, bởi tuy rằng lần này tới Hạo Thiên Tháp hắn đã đạt được kết quả đáng kinh ngạc, nhưng có thế nào hắn lcũng không thể ngờ rằng, lại còn có một người yêu nghiệt hơn hắn cả trăm, nghìn lần.

Hắn cảm thấy bản thân quá nhỏ bé khi đứng dưới ánh hào quang của Diệp Viễn.

Trong lúc tâm trạng tụt dốc không phanh như vậy, hắn cũng không muốn nói chuyện với người khác, mà chỉ muốn một mình gặm nhấm sự buồn bực tức tối trong lòng.

Cuối cùng hắn cũng cảm thấy phấn chấn hơn hẳn khi được Thất Hải giữ lại, những tưởng sẽ nhận được sự bồi dưỡng đặc biệt từ Thất Hải, ai ngờ bây giờ nghe Thất Hải nói một câu là vì Diệp Viễn, nên hắn mới giữ mấy người bọn họ ở lại.

Câu nói này chẳng khác nào một gáo nước lạnh xối thẳng vào niềm hy vọng vừa nhem nhóm trong lòng hắn.

Lão già thành tinh như Thất Hải nào có thể không nhìn ra tâm trạng của Liễu Hồng?

Thế nhưng hắn coi như không nhìn thấy, từ tốn nói: “Thu hoạch của Diệp Viễn trong chuyến tới Hạo Thiên Tháp lần này chắc chắc vượt xa so với tưởng tưởng của các ngươi. Sau khi hắn từ trong đó đi ra, sẽ trở thành thủ lĩnh mà lớp trẻ các người đều phải tâm phục khẩu phục! Tin rằng không bao lâu nữa, hắn có thể trở thành thần tượng của lớp thanh niên ớ Vô Biên giới! về điếm này, ta nghĩ bốn người các ngươi phải là người hiểu rõ nhất. Ta biết bốn người các ngươi có lòng tự tôn cao, nhưng trước mặt Diệp Viễn, các ngươi không nên giữ thái độ đó! Hiểu chưa?”

Nhóm ba người Tân Nham khẽ gật đầu, bọn họ đã sớm chấp nhận sự thật này.

Bởi sức bật của Diệp Viễn là quá mạnh, bọn họ có cưỡi ngựa chạy theo cũng không đuổi kịp.

Thê giới của võ giá trước giờ vân dùng thực lực để chứng minh bản thân, Diệp Viễn cũng đã dùng chính thực lực của hắn để khuất phục được toàn bộ cường giả mạnh nhất trong lớp người trẻ tuổi.

Nhất là khi bọn họ cũng đã chứng kiến cảnh tượng Diệp Viễn hạ sát tất cả Huyễn Linh ở tầng thứ năm, chính bởi thế nên đã dập tắt hy vọng trong lòng bọn họ.

Thế nhưng trước khi tiến vào bên trong Hạo Thiên Tháp Liễu Hồng lại chưa từng nghe qua cái tên Diệp Viễn, cho nên hiện tại hắn vẫn khó mà chấp nhận được sự thật này.

Câu này của Thất Hải chủ yếu là nói cho hắn nghe.

“Hả?”

Thất Hải khẽ cau mày, khiến Liễu Hồng bất giác giật mình, vội vàng nói: “Hãi lão, Liễu Hồng đã hiểu!”

Thất Hải gật đầu, sau đó nói tiếp: “Mục đích ta giữ các ngươi ở lại cũng rất đơn giản, cuộc chiến tranh giữa hai giới đã diễn ra trên mọi phương diện. Từ bây giờ, cả bốn người các ngươi đi theo Diệp Viễn, đồng thời nghe theo sự chỉ đạo của hắn! Không cần dùng ánh mắt đó nhìn ta, không phải ta bảo các ngươi phải rời bỏ tông môn của mình, mà là vì suy nghĩ cho tương lai của các ngươi và tương lai của Vô Biên giới! Các ngươi cũng sẽ không phải chịu thiệt khi đi theo hắn!”

“Đương nhiên, ta cũng sẽ không ép buộc các ngươi phải đi theo hắn, nếu như các ngươi không muốn thì bây giờ có thể rời đi.”

Nói rồi, Thất Hải ung dung lấy ra một bình rượu, tới bàn đá bên cạnh ngồi uống một mình.

Đây là bình Tiên Minh Ngọc Nhưỡng của Diệp Viễn tặng cho hắn, cho nên lần này hắn đã đặc biệt mang theo bên mình.

Hắn biết, cả bốn người bọn họ vẫn còn đang phân vân, nên nhất thời chưa đưa ra được câu trả lời.

Liễu Hồng thì không cần nói làm gì, nhưng ba người còn lại đều là những thiên tài kiệt xuất, luôn được người đời ngưỡng mộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK