Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có điều, khi Trương Kính tán dương Nam Phong Nhược Tinh, ánh mắt của nàng lại vô tình cố ý liếc nhìn sang Diệp Viễn.

Nếu như không phải Diêu Thiên đắc tội Diệp Viễn, hắn đi Đan đường đoán chừng là muốn quét ngang những kẻ được gọi là thiên tài kia đi?

“Sư huynh quá khen, Nhược Tình không dám nhận.” Nam Phong Nhược Tinh cười nhạt một tiếng, vừa đúng mực lại tỏ ra khiêm tốn.

Mạc Vân Thiên thấy Trương Kính nhìn lầm, cũng không nói ra.

Thực lực là cần mình đi chứng minh, lời nói của người khác chưa chắc đã có sức thuyết phục.

Bằng vào thực lực thiên phú của Diệp Viễn, đương nhiên sẽ không giống người thường, về sau Trương Kính tự sẽ nhìn thấy.

“Trương Kính, ta còn muốn đi đến chỗ sư phụ phục mệnh, ngươi thay ta an trí một chút sư đệ sư muội mới đến đi.” Mạc Vân Thiên nói.

“Được rồi, sư huynh cứ việc đi, ta đến sắp xếp là được.”

“ừm, Nam Phong sư muội thì sắp xếp đến Đan Tự Doanh, Long sư đệ đến Nhân Tự Doanh, về phần Diệp sư đệ thì…” Nói đến đây, Mạc Vân Thiên trầm ngâm một lát, hiển nhiên là đang suy nghĩ sắp xếp cho Diệp Viễn như thế nào.

“Sư huynh yên tâm, ta sẽ giúp Diệp sư đệ sắp xếp đến một chỗ tốt ở ngoại môn.” Trương Kính tiếp lời nói.

Theo Trương Kính, tuổi của Diệp Viễn quá nhỏ, cảnh giới chắc chắn là dùng đan dược đắp lên tới, thực lực khẳng định là vô cùng kém cỏi, không thể nào trớ thành đệ tử hạch tâm.

Cho nên cách nhìn của Trương Kính đối với Diệp Viễn, cùng với đệ tử thủ vệ sơn môn cũng không khác nhiều.

Hắn cho là Mạc Vân Thiên đang do dự, làm sao chiếu cố đến mặt mũi của Diệp Viễn mới để hắn không quá khó xử.

Ai ngờ, Mạc Vân Thiên lại khoát tay một cái nói: “Ngươi lầm rồi, Diệp sư đệ thế nhưng là đệ tử hạch tâm, sao có thể sắp xếp hắn ra ngoại môn chứ? Như vậy đi, ủy khuất Diệp sư đệ một chút, tạm thời để hắn đến Địa Tự Doanh đi.”

Trương Kính nghe vậy thì ngẩn người, đến nửa ngày sau cũng không kịp phản ứng.

ủy khuất một chút? Địa Tự Doanh? Mạc sư huynh không có phát sốt chứ?

Đem một tên gà mờ Linh Dịch tầng hai đến Địa Tự Doanh, còn ủy khuất hắn rồi sao?

Nơi ở của đệ tử hạch tâm trong u Vân tông chia làm ba đẳng cấp, Thiên Tự Doanh, Địa Tự Doanh và Nhân Tự Doanh.

Tính lưu động của Nhân Tự Doanh là lớn nhất, bởi vì trong số bọn hắn thường xuyên có người bị đào thải ra ngoại môn.

Địa Tự Doanh tương đối ổn định, thực lực của những người này ớ trong số đệ tử hạch tâm ở vào trung du. Trương Kính cũng ởtại Địa Tự Doanh.

Thiên Tự Doanh thì là nơi dự bị cho đệ tử tinh anh, học viên nơi này, mỗi một kẻ đều có tư cách xung kích thành đệ tử tinh anh!

Đương nhiên, chỉ là có tư cách mà thôi, trở thành đệ tử tinh anh quá khó khăn!

Mặc dù có đệ tử tinh anh bị đào thải xuống thành đệ tử hạch tâm, nhưng bọn hắn cũng rất nhanh có thể trở về, đây chính là chênh lệch giữa đệ tử tinh anh và đệ tử hạch tâm!

Mà bên trong Thiên Tự Doanh, ngoại trừ số ít mấy tên vô cùng yêu nghiệt Linh Dịch tầng chín đỉnh phong, dường như đều là nửa bước Ngưng Tinh!

Diệp Viễn này mới Linh Dịch tầng hai, lại cũng vào Địa Tự Doanh giống như mình rồi? Nói đùa cái gì thế!

“Diệp sư đệ, ta sắp xếp như vậy ngươi không có ý kiến gì chứ?” Mạc Vân Thiên hỏi.

“Tùy theo Mạc sư huynh sắp xếp.” Diệp Viễn nói.

“ừm, đã như vậy, vậy ta trước hết cáo từ.”

“Sư huynh đi thong thả.”

Mạc Vân Thiên phiêu nhiên đi xa, để lại Trương Kính lung lay trong gió.

“Trương sư huynh, có phải chúng ta cũng nên đi rồi hay không?” Diệp Viễn thấy Trương Kính còn đang sững sờ, thì lên tiếng nhắc nhở.

Lúc này Trương Kính mới như tỉnh lại từ trong mộng, liên tục gật đầu nói:

“A, được, được, ta mang các ngươi đi lĩnh lệnh bài thân phận trước.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK