Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người Lý Khang cố gắng chịu đựng sự quay cuồng của các cơ quan nội tạng, dùng ánh mắt vô cùng kinh hãi để nhìn về phía Diệp Viễn.

Thực lực mà Diệp Viễn vừa thể hiện, gần như giống bọn họ như đúc!

Không, hẳn là cao hơn một bậc so với bọn họ!

Bởi vì một mình Diệp Viễn ngăn cản sự liên thủ tấn công của mấy người bọn họ!

Cái này, sao có thể?

“Không phải một đám các ngươi tự xưng là cường giả sao? Không phải coi trọng thực lực sao? Đây là thực lực của các ngươi sao? Chẳng qua cũng chỉ là như vậy!” Diệp Viễn nói với vẻ mặt châm chọc.

Âm thanh châm chọc của Diệp Viễn truyền đi khắp nơi, nghe có vẻ vô cùng kiêu ngạo.

Nhưng vào chính lúc này, căn bản không ai cảm thấy hắn kiêu ngạo.

Diệp Viễn cầm trong tay Tinh La chiến kỳ, hắn tuyệt đối có tư cách để miệt thị mấy vị đại nhân cường giả Chân Thần!

Lúc này, Từ Hành ở đằng xa đã sợ tới mức mặt không còn giọt máu.

Trên cả một chặng đường, hắn căn bản luôn khinh thường Diệp Viễn.

Mãi cho đến khi Diệp Viễn xông qua trận Thí Thiên Kiếm, rốt cuộc hắn mới thấy được tiềm lực và thực lực đáng sợ của Diệp Viễn.

Khi đó, hắn đã coi Diệp Viễn là đối thủ của mình.

Nhưng mà bây giờ, hắn sợ hãi!

Diệp Viễn có được Tinh La chiến kỳ, thật sự đã đánh ngang tay với Lý Khang và đám người Dương Nhất Đao.

Giết Từ Hànho, chẳng qua cũng chỉ là một chuyện cần động động ngón tay mà thôi.

Diệp Viễn xoay đầu nhìn xung quanh, quơ quơ Tinh La chiến kỳ ở trong tay, nhếch miệng nói: “Tinh La chiến kỳ ở chỗ này, nếu ai muốn thì hoan nghênh tới lấy.”

Lúc này, còn có ai dám đến cướp Tinh La chiến kỳ chứ?

Trừ phi là sống thiếu kiên nhẫn.

Vẻ mặt của bọn người Lý Khang rất âm trầm, cảm thấy trên mặt không có ánh sáng.

Hai vị Chân Thần tầng chín, một vị Chân Thần tầng tám cùng liên thủ, vậy mà lại đánh ngang tay với một tên chỉ là Thiên Thần tầng ba.

Cái này quả thực là môt kết cục buồn cười.

Nhưng mà bọn họ biết, Diệp Viễn quả thực có tư cách có được Thiên Tôn linh bảo!

“Hừ! Chúng ta đi!” Lý Khang hừ lạnh một tiếng, dẫn mọi người đi xuống phía dưới một ngọn núi tiếp theo.

Ở nơi này nhất định không chỉ có một Thiên Tôn linh bảo, nếu thực lực của Diệp Viễn đã mạnh như vậy mà cứ liều mạng ở chỗ này thì rõ ràng là không sáng suốt.

Đám người Lý Khang rời đi, dám người Dương Nhất Đao cũng dần dần rời đi.

Những đại lão này đều đã rời đi rồi, những người khác lại càng không dám trêu chọc Diệp Viễn, nên cũng rời đi.

Trong trận Thí Thiên Kiếm, Kế Tầm vẫn đang vượt qua các cửa.

Diệp Viễn cũng tìm một nơi cho riêng mình và ngồi thiền định.

Lúc trước, hắn đã được hưởng lợi rất nhiều từ trong trận Thí Thiên Kiếm, giúp cho Kiếm Đạo Pháp Tắc của hắn cải thiện nhanh chóng, đã đạt tới tầng năm hậu kỳ, hắn cần phải lĩnh ngộ cho thật tốt một phen.

Vừa đúng lúc, Lãnh Thu Linh và Cổ Thiên Khuyết còn chưa vượt qua cửa, hắn vừa hay có thể chờ.

Mà ngay lúc này, một người trẻ tuổi đột nhiên đi đến trước mặt Diệp Viễn.

Diệp Viễn từ từ mở mắt ra, nhíu mày rồi nói: “Có việc sao?”

“Ha ha, không có việc gì, chỉ là thấy thực lực của Diệp huynh rất kinh người, nghĩ đến làm quen một chút. Tại hạ là Đường Viêm, một kẻ tán tu.” Người trẻ tuổi nắm hai tay thành quyền rồi nói.

Diệp Viễn đối với Đường Viêm này có chút ấn tượng, lúc trước khi hắn ta xông vào trận Thí Thiên Kiếm, ba cửa đầu tiên khá là nhẹ nhàng, lúc ấy còn khiến Diệp Viễn kinh ngạc một phen.

Nhưng mà, hắn ta cũng không có lựa chọn tiếp tục xông vào các cửa sau, mà trực tiếp từ Truyền Tống trận tới đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK