Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phía trước màn sáng có rất nhiều võ giả đang tập kết ở đó.

Người có thể đi tới nơi này, thực lực đều rất mạnh, trên cơ bản đều là võ giả Đạo Huyền Cảnh.

Những võ giả này có Nguyệt gia, có Chu gia, cũng có võ giả ngoại lai.

Có điều võ giả ngoại lai hiển nhiên là rất kiêng kỵ Nguyệt Linh Ngữ, mặc dù đã đi tới một bên nơi này nhưng mà vẫn né tránh.

Nhưng mà Nguyệt Linh Ngữ không có ý đi qua hỏi, những người tài giỏi này liền thở phào.

Đám người Diệp Viễn đang ngồi ở bên này thì có một nhóm người đi đến phía trước màn sáng đó.

Nguyệt Linh Ngữ vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần, lúc này cũng mở mắt ra, ánh mắt tập trung ở trên người một lão giả.

Lão giả gầy trơ cả xương, nhưng mà dáng vẻ quắc thước, trên người để lộ ra khí tức không thể đoán được.

Sau lưng võ giả, một người trẻ tuổi mang theo sắc mặt khó coi nhìn về phía Diệp Viễn, mười phần địch ý.

Người thanh niên này chính là Chu Ngạn!

“Chu Bá Bình, ngươi quá chậm!” Nguyệt Linh Ngữ nói với lão giả.

Tên Chu Bá Bình này, cũng là một cường giả Thần Vương lánh đời của Chu gia. Minh Nguyệt Thành và Hạo Nhật Thành cách nhau không đến vạn dặm, cho nên chuyện phát sinh bên này, Chu gia không thể nào không biết.

Cho nên, Chu gia cũng phái ra một gã cường giả Thần Vương Cảnh để phòng ngừa vạn nhất.

Chu Bá Bình thản nhiên nói: “Trên đường đụng phải một chút chuyện nên dây dưa.”

Lời tuy bình thản, thế nhưng sắc mặt nhàn nhạt vui mừng kia của Chu Bá Bình thì không che giấu được.

Ánh mắt Nguyệt Linh Ngữ quét tới trên người Chu Ngạn, phát hiện ánh mắt thâm thúy của Chu Ngạn, lại có loại khí tức cuồng bạo đang phát ra bên ngoài.

Trong lòng Chu Ngạn cực kỳ đắc ý, đám người của bọn họ ở trên đường tìm được một ngụm tẩy mục linh tuyền cực phẩm. Sau khi hắn sử dụng, đã phát sinh biến hóa thoát thai hoán cốt.

Bây giờ, Đạo Huyền tầng một của hắn đã hoàn toàn được củng cố, nhãn lực Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng cũng đột phá một bước dài, đã bước vào Linh Đãng trung kỳ.

Chu Ngạn phát hiện, dường như nhãn lực của Nguyệt Mộng Ly không có bao nhiêu biến hóa. Hiển nhiên, Nguyệt gia không có được linh tuyền cực phẩm.

Hắn vốn tưởng rằng Nguyệt Linh Ngữ sẽ kinh ngạc một chút, nhưng mà bà lại không có bất kỳ biểu cảm gì, chỉ là nhàn nhạt nói với Chu Bá Bình: “Ngươi đã đến rồi, chúng ta có phải là nên động thủ rồi không? Đám người kia còn chưa có kéo tới, nếu kéo dài nữa có thể sẽ phát sinh biến cố.”

Đối với thái độ của Nguyệt Linh Ngữ, Chu Bá Bình cũng là có chút hơi kinh ngạc.

Hắn biết tính cách của Nguyệt Linh Ngữ mạnh mẽ, bây giờ Chu gia chiếm tiên cơ, vậy mà bà ta lại không có chút biểu hiện gì, giống như là Nguyệt Mộng Ly không có quan hệ gì với bà vậy.

Nếu như là lúc trước thì chắc chắn là Nguyệt Linh Ngữ sẽ ghen tức. Nhưng mà bây giờ, bà đã biết Tiên Thiên Chiến Hồn Thể đáng sợ của Nguyệt Mộng Ly cho nên căn bản là bà chướng mắt cái cơ duyên đó của Chu Ngạn.

Huống hồ, linh tuyền cực phẩm mà Nguyệt Mộng Ly không thèm sử dụng lại trở thành bảo bối của Chu gia, cái này khiến trong lòng bà hết sức buồn cười.

“Ừm, lời ấy có lý, bắt đầu đi!”

Giọng nói Chu Bá Bình nhàn nhạt vang lên, hai đạo khí tức kinh khủng bay lên cao.

Khí thế của hai đại thần vương toàn bộ khai hỏa, quả thực là cực kỳ kinh người.

Sắc mặt của đám võ giả lén xông vào kia lúc này đều là trắng bệch.

Hóa ra Nguyệt Linh Ngữ không phải là không có ý định tìm bọn họ tính sổ, mà là đang chờ Chu gia tới để cùng thanh toán!

Chỉ là bọn họ không hiểu, dựa vào thực lực của Nguyệt Linh Ngữ, dường như căn bản là không cần phải chờ Chu Bá Bình tới.

“Chạy mau!” Phản ứng của những người này rất nhanh, quay đầu liền chạy.

Trên mảnh đất trống này tập kết đến hơn trăm tên võ giả ngoại lai, mặc dù lần này tan tác như chim muông, nhưng mà khí thế lại cũng không kém.

Đúng lúc này, một đạo khí tức ở giữa đám võ giả ngoại lai này phóng lên cao.

Luận khí thế vậy mà lại không hề yếu so với Nguyệt Linh Ngữ và Chu Bá Bình!

Mọi người kinh người nhìn cảnh này, không ngờ được ở bên trong đám võ giả ngoại lai này lại cất giấu một cường giả Thần Vương!

“Nguyệt Linh Ngữ, Chu Bá Bình, các ngươi đừng có ép người quá đáng!”

Nói chuyện là người võ giả trung niên có tướng mạo cực kỳ bình thường, hắn ta ném về phía đám người một cái, thật đúng là không tầm thường chút nào.

Bây giờ mọi người mới chợt hiểu ra, thảo nào Nguyệt Linh Ngữ lại luôn không động thủ, hóa ra bà sớm đã phát hiện người võ giả trung niên này ở trong đám người.

Lúc này chờ Chu Bá Bình chạy tới, lấy hai địch một, phần nắm chắc đối phó được người võ giả trung niên này sẽ lớn hơn.

“Nguyễn Song Châu, ngươi lén lút vào Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh chính là đang gây hấn với hai nhà Chu, Nguyệt, bây giờ ngươi còn nói chúng ta ép người quá đáng?” Chu Bá Bình thản nhiên nói.

“Hừ! Thiên địa chí bảo, người hữu duyên thì có được! Nếu đã có người phá vỡ Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh thì tại sao bọn ta lại không thể đi vào?” Nguyễn Song Châu nói.

“Nếu đã như vậy, thì ngươi phải chấp nhận lửa giận của hai nhà chúng ta!”

Nguyệt Linh Ngữ cũng không dài dòng, vẫy tay, một bức họa lớn cuộn tròn đột nhiên mở ra, che bóng mặt trời!

“Là Sơn Hà Xã Tắc Đồ, chạy mau!”

Nhưng mà đã chậm rồi!

Một cỗ hấp lực lớn truyền đến, lập tức hút mấy võ giả muốn chạy vào bên trong.

Cho dù là Nguyễn Song Châu thì lúc này thân hình cũng lảo đảo, hiển nhiên là không cách nào ngăn cản được hấp lực của Sơn Hà Xã Tắc Đồ.

Hai tròng mắt Chu Bá Bình lóe lên, một cỗ hỏa diễm đáng sợ trên người Nguyễn Song Châu bộc phát ra.

Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng của Chu Ngạn so với Chu Bá Bình thì nhất định chính là gặp sư phụ, uy lực không thể so sánh nổi.

Hai đại cường giả Thần Vương giáp công, hiển nhiên là gây ra áp lực rất lớn, Nguyễn Song Châu đã sắp không chống đỡ được.

Một khi bị thu vào Sơn Hà Xã Tắc Đồ này thì Nguyễn Song Châu sẽ càng thêm bị động.

Cái Sơn Hà Xã Tắc Đồ này tuy là phỏng chế thần khí, nhưng mà uy lực cũng rất lớn.

Một khi bị hút vào trong, sẽ bị quy tắc của Sơn Hà Xã Tắc Đồ áp chết, mà Nguyệt Linh Ngữ chiến đấu ở chính giữa, lại không phải chịu bất kỳ ảnh hưởng gì.

Một khi thế này, cho dù Nguyễn Song Châu có ghê gớm đến thế nào cũng sẽ không phải là đối thủ của Nguyệt Linh Ngữ và Chu Bá Bình.

“Vút…”

Nguyễn Song Châu phải phân thân đối phó với Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng của Chu Bá Bình, rốt cuộc cũng không cầm cự nổi, bị Sơn Hà Xã Tắc Đồ hút vào trong.

Nhưng mà đúng lúc này lại bất ngờ xảy ra chuyện!

Một luồng ánh sáng đáng sợ phá rách hư không, lấy thế nhanh như chớp đánh vào trên Sơn Hà Xã Tắc Đồ!

Dưới một kích này, lực trói buộc của Sơn Hà Xã Tắc Đồ cũng bị giảm đi, nguyên lực của Nguyễn Song Châu đột nhiên bạo phát, trực tiếp thoát khỏi ràng buộc.

“Két… Két…”

Dưới một đòn này Sơn Hà Xã Tắc Đồ lập tức sinh ra một vết rạn!

Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi khí lạnh, đây chính là thánh khí siêu phẩm, vậy mà bị một đòn này làm rách!

“Bá bá bá…”

Từng đạo bóng người thoát ra khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ, những người này thầm kêu may mắn, có thể nhặt lại được một cái mạng.

Nguyệt Linh Ngữ biến sắc, vẫy tay, thu Sơn Hà Xã Tắc Đồ lại.

“Khá lắm Linh Tê Phá Diệt Kính! Thù ngày hôm nay, lão thân ghi lại!”

Lòng Nguyệt Linh Ngữ đang rỉ máu, để phỏng chế Sơn Hà Xã Tắc Đồ này bà đã mất không biết bao nhiêu năm, hôm nay lại bị đánh ra vết rách, sao nàng có thể không nổi giận được?”

Lúc này, mấy bóng người xuất hiện trước tầm mắt của mọi người, người đi đầu chính là Hàn Thông!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK