Bởi thế uy lực của chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng đã mạnh hơn trước đó rất rất nhiều!
Trong lúc mọi người vẫn còn chưa hết kinh ngạc, con Thanh Long đó đã phá tan lôi kiếp!
vẫn chưa dừng lại ở đó, Bàn Long Phá Thiên Chưởng vẫn tiếp tục bay thẳng lên không trung!
“Không… không phải chứ?”
Lúc này đã không còn từ ngữ nào có thể hình dung được tâm trạng của Thượng Quan Vân Dung, hắn không ngờ thiên kiếp lại có thể độ như vậy.
“Oành!”
Cùng với tiếng gầm cực lớn của Thanh Long, Bàn Long Phá Thiên Chưởng trực tiếp đâm thẳng lên kiếp vân đang vần vũ trên bầu trời!
Kiếp vân vốn đang được tích tụ để chuẩn bị cho đợt thiên kiếp bốn cứ thể bị đánh tan!
“Chín… chín đạo thiên kiếp lần thứ bốn… không giáng xuống sao? Ta… ta không nhìn nhầm đấy chứ?” Thượng Quan Vân Dung lắp bắp nói.
“Chúng ta làm sao chiến đấu lại với con quái vật như vậy được chứ! Hắn… hắn lại đánh tan cả thiên kiếp! Đây là việc con người có thể làm được sao?” Thượng Quan Vân Dung đã không thể hình dung nổi tâm trạng của mình nữa.
Lúc này dường như tất cả mọi người đã quên đi trận chiến, chiến trường tập trung cả mười vạn người lại im bặt không một tiếng động.
Một chưởng này của Diệp Viễn đã đánh tan cả thiên kiếp, điều này đã chấn động mạnh tới thị giác của bọn họ bởi nguồn sức mạnh quá khủng khiếp!
Trước đó Thượng Quan Vân Dung đã trải qua thiên kiếp, cho nên hắn biết thiên kiếp của Diệp Viễn mạnh ra sao!
Chín đạo thiên kiếp thứ tư chắc chắn có thể tiêu diệt được cả cường giả Thần Du Cảnh tầng một.
Thế nhưng Diệp Viễn lại có thể đánh tan thiên kiếp đáng sợ như thế!
Lúc này, tại một góc khuất bên ngoài chiến trường, nhóm người sở Thạch lặng lẽ quan sát tất cả mọi chuyện đang xảy ra trong trận chiến.
Cuộc chiến đã dừng lại, lúc này cả mười vạn người đang nhìn Diệp viễn đột phá lên Hồn Hải cảnh.
Cả chiến trường rộng lớn như vậy lại trở thành khán đài dành riêng cho buổi biểu diên của Diệp Viễn, khiến mấy người quay lại cứu viện cảm thấy hành động của mình là vô cùng thừa thãi.
Cường giả Thần Du cảnh lại bị Diệp công tử kéo vào cùng hứng chịu thiên kiếp, cho tới tận khi bị giáng xuống thành Thần Du cảnh tầng một.
Chín đạo thiên kiếp lần thứ tư khủng khiếp như vậy, nhưng cũng tan tành trước một chướng của Diệp công tử.
Vậy bọn họ quay lại làm gì?
A… có thể là vì để chứng kiến kỳ tích
này!
Đúng vậy, e rằng cả đời bọn họ cũng sẽ không thể được nhìn thấy cảnh tượng hùng tráng như vậy!
“Ha ha ha, ta nói Diệp công tử nhất định sẽ không có chuyện gì mà!” sở Thạch cố gắng nhỏ giọng, cười nói.
“Ngươi chưa từng nói thế!” Tiền Tứ không do dự vạch trần.
“Đúng vậy! Theo ta thấy, mấy người chúng ta đúng là lo bò trắng răng! Diệp công tử cường đại như vậy, làm sao có thể xảy ra chuyện gì được! Đừng nói Thần Du Cảnh, cho dù là Vô Lượng cảnh, hắn cũng sẽ chẳng hề hấn gì!” Chu Trường Trị nói.
Chứng kiến cảnh tượng phá tan thiên kiếp của Diệp Viễn khiến cho sự tôn sùng của mọi người đối với hắn đã được đẩy lên tới mức mù quáng.
Cũng không thể trách bọn họ được, vì hành động này của Diệp Viễn vượt xa sức tưởng tượng của tất cả mọi người.
Bởi không một người bình thường nào có thể làm được điều này!
“Trước đấy ngươi vẫn còn đang khóc nhè kìa.” Tiền Tứ lại lần nữa phản bác một cách vô tình.
Đừng thấy Tiền Tứ ít nói, nhưng miệng lưỡi của hắn vô cùng sắc sảo, hơn nữa vẫn luôn lời ít ý nhiều, khiến người khác không tài nào phân bác lại được.
Chu Trường Trị không để bụng, nói: “Ha ha, chỉ cần Diệp công tử không sao, ta cũng nguyện khóc tới mù con mắt luôn! Bây giờ hắn phá được thiên kiếp rồi, có lẽ đã đột phá lên Hồn Hải cảnh rồi nhỉ?”