Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa nhiệm vụ ớ tầng thứ chín này là quá khó!

“Ngươi cứ ra khỏi Hạo Thiên Tháp đi đã, ngươi vẫn còn trẻ, mười năm sau quay lại ắt hẳn tầng thứ chín sẽ chẳng thế nào gây khó dễ gì được cho ngươi nữa! Tới lúc đó, ngươi sẽ biết thế nào gọi là núi non bốn cõi trông vời bé con!

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Thiếu niên này, có lúc lùi một bước biển rộng trời cao!” Người mặc đồ đen vẫn tiếp tục khuyên răn.

Diệp Viễn thấy vậy, đột nhiên bật cười nói: “Đa tạ tiền bối đã quan tâm, nhưng ta vẫn quyết nhận thử thách ở tầng thứ chín này! Trong thế giới quan của ta, lùi một bước sẽ ngã xuống vực sâu vạn trượng, chỉ có tiến về phía trước mới thấy được biển rộng trời cao!”

Cũng không phải là những ngôn từ mĩ miêu gì, nhưng Diệp Viên đã thế hiện rõ quyết tâm, khiến người mặc đồ đen phải cảm động theo.

Thế nhưng đứng từ góc độ của người mặc đồ đen, hắn vẫn không thể hiểu nổi suy nghĩ của Diệp Viễn.

Lùi một bước mới có thể thấy biển rộng trời cao, đây chính là sự lý giải của hắn về nhân sinh.

Nhưng sự lý giải về nhân sinh đối với Diệp Viễn lại là ngược lại, với hắn tiến một bước mới có thế thấy biển rộng trời cao.

Cho dù là ở tiền kiếp hay bây giờ, trong từ điển của Diệp Viễn chưa bao giờ có hai chữ “lùi bước”!

Hơn nữa đối với Diệp Viễn mà nói, hắn không thể nào dành thời gian mười năm để chờ đợi!

Mười năm đối với hắn mà nói là quá dài!

“Ha ha, tiểu tử nhà ngươi, đúng là khác người! Nhưng… đây là ngươi tự chuốc lấy, ngươi cũng đừng oán hận gì nếu phải chết trong tay ta!”

Diệp Viễn cười nói: “Không oán hận!”

“Được, nếu đã như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi!”

Người mặc đồ đen nói xong, cả không gian trong tầng thứ chín trở nên tăm tối.

Chỉ nhìn thấy một luồng khí lực vô cùng mạnh phát ra từ lòng bàn tay của hắn.

Một con Thanh Long cực lớn dần thành hình, sau khi quấn quanh người mặc đồ đen vài vòng, nó liền hung tợn nhìn thẳng về phía Diệp Viễn.

Tuy biết đây chỉ là pháp ảnh, nhưng Diệp Viễn vẫn cảm nhận rõ áp lực rất lớn.

Trận trận cuồng phong nổi lẽn, hất tung vạt áo của hắn.

Chưởng pháp còn chưa được tung ra, thế nhưng một luồng sức mạnh khổng lồ đã che rợp cả đất trời.

“Bàn Long Phá Thiên Chưởng được gọi là phá thiên, quả đúng không phải là danh bất hư truyền! Cho dù hắn đã ép cảnh giới xuống chỉ còn là Hoá Hải tầng tám, thế nhưng chỉ với hai mươi phần trăm sức mạnh của Chân Long, đã có thể tạo nên uy lực khủng khiếp như vậy!”

Một chưởng này của người mặc đồ đen mạnh hơn rất rất nhiều so với tưởng tượng của Diệp Viễn!

Từ đó có thể thấy rõ độ khó giữa tầng thứ tám và tầng thứ chín cách nhau cả môt trời môt vưc.

Khó trách được tại sao ngay từ ban đầu người mặc đồ đen đó lại luôn miệng khuyên Diệp Viễn nên rút lui khỏi tầng thứ chín!

Thật sự không biết chủ nhân của Hạo Thiên Tháp này có phải là do có tâm lý méo mó hay không nữa, lại có thể nghĩ ra cái nhiệm vụ khó tới nhường này?

Và cũng có thể khẳng định rằng sức mạnh Chân Long của người mặc đồ đen này đã được tu luyện tới cảnh giới viên mãn. Chỉ với hai mươi phần trăm công lực, lại đã có thể tạo ra chiêu thức khủng khiếp như vậy.

Diệp Viễn không rời mắt khỏi người mặc đồ đen, ghi nhớ từng động tác của hắn.

Đột nhiên, khoé miệng Diệp Viễn cong lên: “Hoá ra là như vậy!”

Hắn từ từ nhắm mắt, từng thớ thịt trong cơ thể bắt đầu rung lên theo một nhịp điệu lạ thường.

Diệp Viễn mô phỏng theo động tác của người mặc đồ đen, huy động toàn bộ sức mạnh của Chân Long trong cơ thể tập trung vào lòng bàn tay!

Lúc này một hư ảnh xuất hiện ngay phía sau người của Diệp Viễn, hư ảnh đó lại chính là pháp ảnh một con Thanh Long!

Chứng kiến cảnh tượng này, đồng tử của người mặc đồ đen thu lại, ánh mắt lộ rõ sự kinh ngạc như không tin vào mắt chính mình nữa.

“Tên tiểu tử này… làm sao có thể làm được? Đây là lần đầu tiên ta thi triển chiêu cuối của Bàn Long Phá Thiên Chưởng, hắn… hắn đã học luôn được rồi sao? Làm sao có thể như vậy được

chứ?”

Ngay lúc này, không còn từ ngữ nào có thể miêu tả hết được sự ngạc nhiên của người mặc đồ đen.

Hắn không thể nào tưởng tượng nổi, đó phải là một thiên tài yêu nghiệt tới nhường nào mới có thể lĩnh ngộ được Bàn Long Phá Thiên Chưởng chỉ trong thời gian ngắn như vậy!

Trên thế giới này, lại có thiếu niên thiên tài tới như vậy sao?

Lúc này người mặc đồ đen đã thi triển chưởng pháp tới phần quan trọng, hắn cố kìm nén sự kinh ngạc trong lòng, tiếp tục việc trong tay.

“Bàn Long Phá Thiên Chưởng – Phá Toái Tinh Thần!”

Người mặc đồ đen vừa hét lên thì tiếng gầm động trời của Thanh Long cũng lập tức vang vọng.

Thanh thế thật sự là kinh thiên địa, khiếp quỷ thần!

Hư ảnh của Thanh Long nhe nanh múa vuổt bay vụt về phía Diệp Viễn!

Có thể ngưng tụ thành pháp ảnh, chứng tỏ lực lượng huyết mạch rất lớn.

Và pháp ảnh Chân Long là loại pháp ảnh khó ngưng tụ tạo thành hình nhất. Ngay cả long tộc cũng khó mà làm được điều này.

Cho nên có thể thấy con Thanh Long đang phi tới trước mặt lúc này, khác hoàn toàn so với ở hai tầng trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK