Oanh!
Oanh!
Trên bầu trời, hai cự long một tím một trắng triển khai giao phong kịch liệt, khí thế càng ngày càng mạnh.
Oanh!
Đột nhiên, sau khi hai cự long va chạm kịch liệt thì tan ra.
Hai hư huyễn cự long hóa thành điểm sáng loang lổ.
Mà đúng lúc này, Phiêu Vũ Thiên Tôn và Diệp Viễn đang tập trung, đột nhiên mở hai mắt ra.
Vốn dĩ hai cỗ khí tức đối chọi gay gắt, chợt bắt đầu dung hòa vào với nhau!
Khí tràng của Diệp Viễn dần dần tụ vào khí tràng của Phiêu Vũ Thiên Tôn, mà khí tràng của Phiêu Vũ Thiên Tôn cũng từ từ tụ vào khí tràng của Diệp Viễn.
Dường như hai viên đan dược, sắp sửa dung hợp!
Một đám trưởng lão nhìn thấy một màn này, từ trước tới nay bọn họ chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi hai mặt nhìn nhau.
“Bọn họ không phải đang đấu đan sao? Sao đấu đến cuối cùng lại ngừng đối chọi, bắt tay giảng hòa rồi?” Vẻ mặt Thần Vũ mơ hồ nói.
“Rốt cuộc đây là tình huống gì?” Thẩm Sướng cũng khó hiểu nói.
Hai cỗ khí tức giống như hai con sông nhỏ, cuối cùng tụ vào trong biển lớn.
Rất nhanh, hai cỗ khí tràng hợp lại thành một!
Một đạo khí loãng lấy hai người làm trung tập tản ra, trực tiếp hất bay đám trưởng lão ra ngoài.
Dược đỉnh của hai người, gần như cùng lúc phát ra tia sáng chói mắt.
“Ngưng!”
“Ngưng!”
Đúng lúc này, Phiêu Vũ Thiên Tôn và Diệp Viễn cùng quát một tiếng chói tai.
Luồng khí tràng cuồng bạo và vô số năng lượng kia trong nháy mắt quay trở lại đi vào trong hai dược đỉnh.
Ngưng đan, thành công!
“Ha ha… Sảng khoái!” Phiêu Vũ Thiên Tôn cất tiếng cười, vang vọng trong đại điện.
Đúng là, đã không biết bao nhiêu năm rồi, Phiêu Vũ Thiên Tôn chưa từng đấu qua một trận sảng khoái như vậy.
Phiêu Vũ Thiên Tôn thân là nhân tài kiệt xuất trong đan thần thất tinh, căn bản không có bao nhiêu người có thể là đối thủ của hắn.
Diệp Viễn đang tìm một đối thủ có thể đánh ngang tay, sao lại có thể không phải là hắn?
Một trận chiến này, vô cùng vui vẻ.
Tạch tạch tạch…
Ngưng đan thành công, cuối cùng Du Long Đỉnh cũng không chịu nổi nữa, sụp đổ, hòa thành một đám bột mịn.
Vậy mới có thể thấy được, lúc trước đan kiếp hai người dẫn tới khủng bố cỡ nào, lại có thể hóa một kiện Thiên Thần Huyền Bảo thành bột mịn.
Diệp Viễn ra tay nhanh như chớp, thu đan dược vào trong bình nhỏ đã sớm chuẩn bị xong.
“Chúc mừng Phiêu Vũ tiền bối!” Làm xong tất cả, Diệp Viễn ôm quyền nói với Phiêu Vũ Thiên Tôn.
Hiển nhiên, lúc này tâm tình Phiêu Vũ Thiên Tôn vô cùng tốt, cười nói: “Đều vui đều vui! Không có ngươi, lão phu cũng không bước qua được bước này!”
Diệp Viễn cười nói: “Cảnh giới của Phiêu Vũ tiền bối đã đạt tới, chỉ là thiếu một bước ngoặt mà thôi. Bây giờ chỉ là chuyện đương nhiên, thật đáng mừng!”
Phiêu Vũ Thiên Tôn vẫy tay, thu đan dược lại, sau đó nhẹ nhàng đẩy Huyễn Lung Đỉnh tới trước mặt Diệp Viễn.
“Huyễn Lung Đỉnh này đã theo lão phu mấy trăm vạn năm, bây giờ gặp được ngươi, nhất định sẽ không làm sa sút danh tiếng của nó! Nó, tặng cho ngươi.” Phiêu Vũ Thiên Tôn cười nói.