Có tiền chính là tùy hứng!
Mấy ngày nay, hai người Diệp Viễn và Ninh Thiên Bình chỉ làm một chuyện, chính là mua mua mua!
Bây giờ, Diệp Viễn không thể luyện chế ra được thần đan cấp bốn, chỉ có thể giúp Ninh Thiên Bình mua một ít đan dược và thiên tài địa bảo.
Bây giờ, Ninh Thiên Bình đã tu luyện tới đỉnh phong Thần Quân tầng ba, bước chân đến bình cảnh tầng bốn.
Nhưng mà không có sự trợ giúp của Diệp Viễn, hắn muốn bước qua bình cảnh cũng là không dễ dàng.
Mấy thiên tài địa bảo này không thể nào luyện chế thành đan, trợ giúp với hắn cũng có giới hạn.
Nếu như mua một vài thiên tài địa bảo là có thể đột phá bình cảnh, thì địa vị của Luyện Dược Sư cũng không cao thượng như vậy.
Thần Quân tầng ba đến Thần Quân tầng bốn là một bình cảnh lớn, cho dù thiên phú của Ninh Thiên Bình rất cao, dưới tình huống không mượn ngoại lực mà muốn đột phá, không mất đến hơn ngàn năm là không thể nào.
Có điều Ninh Thiên Bình cũng không nóng nảy, dù sao bây giờ tốc độ tu luyện của hắn đã rất nhanh rồi.
Mà tất cả đều là nhờ Diệp Viễn ban tặng, hắn đã rất thỏa mãn rồi.
Trên tay có nhiều Thần Nguyên Thạch, Diệp Viễn cũng bắt đầu thu thập một vài linh dược cấp bốn tương đối trân quý, bắt đầu bắt tay vào nghiên cứu.
Trên thực tế, Diệp Viễn đã sớm bắt đầu bắt tay vào nghiên cứu đan dược cấp bốn.
Hắn có không gian Trấn Giới Bi, đối với thời gian có lợi hơn người khác gấp mười lần.
Thời gian ba trăm năm ở bên ngoài, ở trong này đối với Diệp Viễn tương đương với vượt qua hai nghìn năm.
Hơn hai nghìn năm qua, Diệp Viễn không thể nào chỉ tập trung vào việc sáng tạo công pháp.
Nghiên cứu đang dược, dĩ nhiên trở thành lựa chọn thứ hai của Diệp Viễn.
Bây giờ, cơ sở của Diệp Viễn đã cực kỳ kiên cố, cho dù không có Vô Trần chỉ dẫn, hắn từ từ tìm tòi cũng đã có lý giải cực lớn với thần đan cấp bốn.
Mà dưới sự chỉ điểm của Vô Trần, tiến bộ của hắn càng là nhanh đến mức khó mà tin nổi.
Nếu như bây giờ hắn có thể đột phá Thần Quân Cảnh, trực tiếp luyện chế thần đan cấp bốn có độ khó cấp sáu cấp bảy cũng là không nói chơi.
Nhưng mà ở cảnh giới thần đạo, hồn lực chênh lệch quá lớn, không giống với người phàm có thể tùy ý luyện chế vượt cấp.
Diệp Viên chỉ có đột phá đến Thần Quân Cảnh, hắn mới có thể luyện chế được thần đan cấp bốn.
Thiên tài địa bảo cấp bốn đều rất quý, động một tí là hơn trăm triệu Thần Nguyên Thạch.
Thời gian năm ngày, hai người đã tiêu xấp xỉ một trăm tỷ!
“Ha ha ha, đại nhân, loại cảm giác tiêu tiền này, thực sự là quá thoải mái! Bây giờ, cuối cùng ta cũng hiểu, vì sao ngài tu luyện nhanh như vậy!” Ninh Thiên Bình cười to nói.
Ninh Thiên Bình vẫn cảm thấy mình là người nhà giàu, nhưng mà so với mấy ngày này, hắn thấy chính mình là dế nhũi!
Cái gì gọi là vung tiền như rác?
Đây mới gọi là vung tiền như rác!
Năm ngày tiêu hết một trăm tỷ, ai có quyết đoán thế này?
Đối với Diệp Viễn mà nói, những thứ Thần Nguyên Thạch này chẳng qua chỉ là phương tiện để trở nên mạnh mẽ.
Cái này gọi là tiêu hết nghìn vàng lại có tiếp, hắn kiếm tiền thật sự quá dễ dàng.
Diệp Viễn cười nói: “Trước đây đến mua một vài thiên tài địa bảo cấp ba, cũng không cảm thấy có cái gì. Bây giờ mua những tài nguyên cấp bốn này, mới biết cái gì gọi là đắt. Nếu như thật sự muốn tiêu, bốn trăm tỷ cũng không đủ tiêu.”
Diệp Viễn vì phải tham gia buổi đấu giá, mới không dám thật sự mở tay mua.
Chờ hắn đột phá đến Thần Quân Cảnh, bốn trăm tỷ Thần Nguyên Thạch căn bản không tính là gì cả.
Mua một vài linh dược cấp bốn về cho hắn nghiên cứu, sợ rằng có chút không đủ.
Phải biết, lúc Diệp Viễn nghiên cứu thần đan cấp ba, tiêu hao Thần Nguyên Thạch đều không dưới mấy chục tỷ.
Mà loại tiêu phí này, Thần Quân Cảnh bình thường đều là tiêu phí không tầm thường chứ đừng nói là Quy Khư Cảnh.
Hai người đang trong khách điếm nói chuyện, Đỗ Minh Lượng tìm tới cửa.
“Bái kiến Diệp dược sư!” Thái độ của Đỗ Minh Lượng đối với Diệp Viễn vô cùng cung kính, đến xưng hô cũng phát sinh biến hóa.
Loại thái độ cung kính này, hắn không thể nào làm giả được.
Diệp Viễn luyện chế thần đan Hư Linh, Kiếm Tinh Minh đã phân một nhóm xuống dưới, lựa chọn ban cho đám đệ tử có tư chất tốt dùng, hiệu quả tốt một cách kỳ lạ!
Trước đây, bọn họ chỉ mới nghe nói đến thần đan Hư Linh, chứ căn bản chưa từng nhìn thấy, cũng không biết công hiệu của thần đan Hư Linh.
Mà bây giờ, rốt cuộc bọn họ cũng biết được chỗ đáng sợ của thần đan Hư Linh.
Triệu Kiếm chính là đệ tử dùng Hạo Nhật Càn Khôn Đan, trong vòng ba ngày hắn đã đột phá Thần Quân Cảnh!
Loại tốc độ đột phá này, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa Triệu Kiếm tự mình nói, dược hiệu của đan dược còn xa mới dùng hết, cần thời gian rất lâu để tiêu hóa.
Không có gì bất ngờ xảy ra, có thể duy trì liên tục trăm năm!
Đến lúc đó, hắn đột phá Thần Quân tầng ba cũng không phải là nói chơi!
Dạng dược hiệu này, Lý Tinh và Đỗ Minh Lượng sao có thể không sợ hãi?
Về phần đan dược của hắn cũng có dược hiệu vô cùng thần kỳ.
Vì thế, bây giờ, Đỗ Minh Lượng đối với Diệp Viễn là bội phục đến cúi đầu rạp xuống đất, cũng càng thêm chắc chắn phán đoán của Ly Tinh.
Diệp Viễn nhất định là đệ tử của một thế lực lớn cực kỳ đáng sợ, bọn họ không thể trêu vào!
Đương nhiên, cũng không cần phải trêu chọc!
Diệp Viễn gật đầu, một bộ tư thế cao cao tại thượng nói: “Ngươi tìm đến ta có chuyện gì?”
Đỗ Minh Lượng nói: “Diệp dược sư, minh chủ nghe nói ngài có ý định tham gia buổi đấu giá Xuyên Cát, minh chủ cố ý bảo ta đến đưa cho ngài lệnh bài chí tôn của hội đấu gia. Dựa vào lệnh bài này ngài có thể đi vào khu chí tôn của buổi đấu giá. Trừ cái đó ra, Kiếm Tinh Minh chúng ta sẽ giảm nửa phần tiền thuế cho Diệp dược sư! Lệnh bài này, đêm nay có tổng cộng chín tấm, Kiếm Tinh Minh chúng ta có ba tấm, đây chính là một tấm trong đó!”
Diệp Viễn có chút bất ngờ, giảm nửa phần tiền thuế, đó chính là 5% rồi.
Ở hội đấu giá này là cực kỳ hiếm thấy.
Bởi vì những món đồ đấu giá cũng không phải đều là của ba thế lực lớn mà là của một võ giả có được, tiến hành đấu giá ở chợ Thiên Lạc.
Chợ Thiên Lạc tổ chức buổi đấu giá, sẽ khấu trừ bên trong, xem như là phí dịch vụ.
Giảm nửa phần tiền thuế, đây chính là đưa một lợi nhuận nhỏ của chợ Thiên Lạc cho mình, cho nên Diệp Viễn mới có thể bất ngờ.
Đương nhiên, thật sự đi tham gia buổi đấu giá, cũng sẽ không để ý vài tỷ Thần Nguyên Thạch này.
Quan trọng nhất là, đây là đại biểu cho một loại thân phận!
Bây giờ trong thành có quá nhiều thế lực, một vài thế lực bên ngoài đến ba thế lực lớn đều vô cùng kiêng kỵ.
Nhưng lệnh bài chí tôn này lại chỉ vẻn vẹn có chín tấm, có thể lờ mờ thấy được bậc quý trọng của nó.
Có điều, hắn cũng không biểu hiện ra ngoài, chỉ là thản nhiên nói: “Được rồi, ta nhận, giúp ta cảm tạ minh chủ!”
Đỗ Minh Lượng vội vàng nói: “Không dám, không dám, Diệp dược sự vô cùng chiếu cố Kiếm Tinh Minh chúng ta, đây coi như là tạ lễ nho nhỏ của chúng ta đi.”
Diệp Viễn chỉ là gật đầu, xem như đồng ý.
Chứng kiến được công hiệu đáng sợ của thần đan Hư Linh, Kiếm Tinh Minh cũng biết những đan dược này bán hơn mười tỷ, quả thực quá rẻ!
Bây giờ, nếu đan dược này đưa đến buổi đấu giá, đừng nói là ba tỷ, sợ rằng cho dù là sáu tỷ thì tất cả mọi người cũng sẽ tranh đấu đầu rơi máu chảy.
Một đan dược tạo ra được một cường giả Thần Quân tầng ba, quá không nói nên lời!
Hơn nữa, người được lợi lớn nhất là Kiếm Tinh Minh, bởi vì bọn họ mua được thêm hai viên đan dược.
Về sau, sưu tập đủ linh dược, bọn họ lại tìm Diệp Viễn luyện chế hai viên, cộng lại chính là bốn viên, là người được nhiều nhất giữa ba thế lực.
Cho dù là nửa phần tiền thuế, thực sự không tính là cái gì.
Mục Đông nhìn thấy Đỗ Minh Lượng, nhất thời một đầu căm tức.
Lại bị người kia giành trước.
Lần này, Kiếm Tinh Minh thực sự là kiếm bộn!
Mục Đông và Đỗ Minh Lượng đều là tới để đưa lệnh bài.
Điều kiện bọn họ đưa ra đều là nửa phần tiền thuế giống như Kiếm Tinh Minh.
Sau đó, Lưu Hàn cũng đến.
Tính ra, Diệp Viễn có được 15% rồi.
Ba nhà cùng nhau làm như thế, chỗ tốt này cũng là không nhỏ.
Chín tấm lệnh bài chí tôn, một mình Diệp Viễn độc chiếm ba tấm!
Thứ đồ mười tỷ rẻ đi một tỷ năm, đây không thể không nói là thành ý rất lớn.