“Từ khi Phùng Tĩnh Vân bước vào Bạch Ngân đến nay chưa từng bại một lần, đã liên tục thành công thủ lôi chín mươi lần.”
“Lần này có trò hay xem rồi, rốt cuộc tiểu tử này là may mắn hay là có thực lực, Phùng Tĩnh Vân nhất định có thể thăm dò được.”
…
Phùng Tĩnh Vân vừa lên đài, lập tức dẫn tới rối loạn xôn xao.
Hắn là người được công nhận là người đứng đầu, thực lực cao hơn Mục Đạo Thành.
Chẳng ai ngờ được, thế mà hắn lại chủ động khiêu chiến Diệp Viễn.
Có điều cũng chính vì vậy, trận chiến đấu này mới càng thêm đáng chú ý.
Diệp Viễn nhìn về phía Phùng Tĩnh Vân, ôm quyền nói: “Xin chỉ giáo!”
Có vết xe đổ của Mục Đạo Thành, Phùng Tĩnh Vân cẩn thận hơn rất nhiều, hắn tránh phong mang của Diệp Viễn, cẩn thận từng li từng tí luyện đan dược của mình.
Mà Diệp Viễn, dường như cũng không có ý tấn công hắn.
Có điều, ở trên lôi đài, khoảng cách hai người rất gần, khí tức của hai người cũng không thể tránh được có lúc đụng vào nhau.
Thời gian đụng vào nhau rất ngắn kia lại làm cho Phùng Tĩnh Vân có loại cảm giác đang đối diện với biển lớn hùng vĩ.
Quá mạnh!
Lần luyện đan này là lần luyện chế dày vò nhất từ trước tới giờ của Phùng Tĩnh Vân.
Nhưng mà Diệp Viễn thể hiện ra một góc núi băng, lại làm cho hắn có được lợi ích vô cùng lớn.
Cuối cùng, không có gì bất ngờ Phùng Tĩnh Vân thua trận.
Mà Diệp Viễn, lại luyện chế ra thần đan Hạo Linh!
Lần này, không có người nào hoài nghi thực lực của Diệp Viễn.
Cho dù là may mắn đến thế nào đi chăng nữa, cũng không thể liên tục luyện chế ra thần đan Hạo Linh.
“Đa tạ Diệp dược sư chỉ điểm, Phùng mỗ vô cùng cảm kích!” Phùng Tĩnh Vân đi tới trước mặt Diệp Viễn, cung kính hành lễ.
Đến xưng hô, cũng phát sinh thay đổi rất lớn.
Từ Diệp huynh đệ biến thành dược sư!
Trong Đan Thần Các, có thể gánh nổi cái tên dược sư này, cũng không nhiều.
Diệp Viễn cười nói: “Căn cơ Phùng huynh vững chắc, thành tựu tương lai không thể tưởng tượng được! Chỉ điểm, thì không dám.”
Diệp Viễn cũng đáp lại, thực lực của Phùng Tĩnh Vân này cũng không mạnh hơn Mục Đạo Thành nhiều lắm nhưng căn cơ của hắn vững chắc hơn rất nhiều so với Mục Đạo Thành.
Luận tiềm lực, khẳng định hắn có thể đi xa hơn Mục Đạo Thành.
Đương nhiên Phùng Tĩnh Vân liên tục nói không dám không dám, rất nhanh liền vội vã rời đi.
Trận đấu đan này với Diệp Viễn, khiến hắn thu được rất nhiều lợi ích, nên liền vội vã đi bế quan.
Tiếp theo, đấu đan liền không có nhiều hồi hộp.
Tất cả mọi người hiểu rõ, thực lực của Diệp Viễn căn bản không ở cùng một cấp bậc với bạch ngân.
Nơi đây, chính là võ đài của hắn.
Có thế chính vì như thế thế, một vài người có gan lớn hi vọng có thể cùng Diệp Viễn giao thủ một phen.
Đây là một trải nghiệm khó có được!
Cứ như vậy, Diệp Viễn một đường quét ngang, điên cuồng thắng liên tiếp.
Chỉ cần là trận chiến của Diệp Viễn đều diễn ra vô cùng nhanh.
Tốc độ luyện đan của hắn vô cùng kỳ quái, nhưng mà phẩm chất thành đan lại cực kỳ cao.
Chỉ dùng nửa tháng, đã thu được một trăm trận thắng liên tiếp, lấy được lệnh bài Hoàng Kim!
Diệp Viễn quật khởi mạnh mẽ, đương nhiên cũng dẫn tới sự chú ý của Đan Thần Các.