Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Viễn cười nói: “Việc này để sau hãy nói đi, ngươi cũng không nhất định phải khẩn trương như vậy, ngược lại không có lợi cho ngươi độ kiếp. Nơi này là linh mạch, không những là địa điểm tốt nhất để ngươi tu luyện mà còn là địa điếm tốt nhất để ngươi độ kiếp thành công. Mộc nguyên lực sinh sôi không ngừng, thiên kiếp còn có thể làm gì ngươi?”

Thanh Linh Thụ hai mắt tỏa sáng, ảo não nói: “Đầu óc của ta đúng là ngốc, làm sao lại không nghĩ tới điều này chứ!”

Không lâu sau, thiên kiếp giáng xuống, thanh thế quả nhiên phi thường.

Diệp Viễn thao túng đại trận ngăn cản thiên kiếp, chỉ ngăn cản được một vòng, đại trận đã ầm ‘âm sụp đổ, Diệp Viễn vì thế mà bị thương không nhẹ.

Có điều trên khắp linh mạch, thật không thể coi thường thực lực của Thanh Linh Thụ.

Cho dù thiên kiếp tàn phá thế nào, Thanh Linh Thụ cũng có thế nhanh chóng khôi phục.

Hơn nữa trải qua Diệp Viễn giúp hắn đả thông kinh mạch, tốc độ hấp thu mộc nguyên lực của Thanh Linh Thụ đã tăng hơn trước gấp mười lần.

Dưới tình huống như vậy, dường như là không có cái gì có thế phá hủy hắn, thiên kiếp cũng không được!

Rốt cuộc, kiếp vân biến mất, Thanh Linh Thụ đã thật sự thuận lợi đột phá lên cấp bảy!

“Ha ha ha, uổng chota sợ thiên kiếp như sợ cọp, bây giờ nhìn lại cũng chẳng có gì ghê gớm cả!” Thanh Linh Thụ cười lớn, tung người một cái liền đi đến bên cạnh Diệp Viễn.

Cấp bảy, trong thiên hạ này đã là nhân vật cực kỳ cường hãn rồi.

Cho dù là ở Thần Vực, cường giả cấp bảy cũng có thể nắm giữ một địa bàn nhỏ, xưng bá một phương.

Thanh Linh Thụ có thể vượt qua ngưỡng cửa này, làm sao có thể không cao hứng?

“Ha ha, chúc mừng Thanh huynh.” Diệp Viễn cũng chúc mừng nói.

Mặc dù thương thế của Diệp Viễn lúc này đã khỏi, Thanh Linh Thụ biết rằng hẳn đã đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong quá trình đột phá của mình.

“Diệp Viễn, sau này chúng ra chính là huynh đệ tốt rồi, cam kết của ta đối với ngươi, nhất định ta sẽ hoàn thành! Đây là Thanh Linh Dung Tâm Dịch, ngươi cầm đi!”

Thanh Linh Thụ tiện tay ném cho Diệp Viễn một cái bình bằng gỗ, bên trong chứa một ít chất lỏng màu xanh, chính là Thanh Linh Dung Tâm Dịch!

Diệp Viễn mừng rỡ nói: “Thanh Linh Dung Tâm Dịch thượng phẩm, Thanh huynh, đa tạ! Bằng hữu của ta đang ở không gian ta đem theo bên người, nếu như Thanh huynh không chê, sau này cũng ở trong đó nhé.”

Thanh Linh Thụ gật gật đầu, Diệp Viễn nói tiếp: “Thanh huynh không cần phản kháng, ta thu huynh vào bên trong.”

Diệp Viễn động tâm một cái, trực tiếp thu Thanh Linh Thụ cùng với mình vào bên trong Hạo Thiên Tháp.

Bên trong Hạo Thiên Tháp, Diệp Viễn và Thanh Linh Thụ xuất hiện ở trước mặt đám người Nguyệt Mộng Ly.

Diệp Viễn đưa Thanh Linh Dung Tâm Dịch cho Nguyệt Mộng Ly nói: “Ly Nhi, đây chính là Thanh Linh Dung Tâm Dịch, cô nương trực tiếp uống vào là được!”

Nguyệt Mộng Ly kinh ngạc nói: “Công tử… công tử thật sự tìm được Thanh Linh Dung Tâm Dịch rồi hả?”

Diệp Viễn cười nói: “Ta và Thanh huynh đã định xong khế ước thần hồn với thời hạn mười năm, thời gian mười năm này, hắn sẽ một mạch thủ ở bên cạnh cô nương, cung cấp cho cô nương Thanh Linh Dung Tâm Dịch. Sau này mỗi tháng cô nương uống vào số Thanh Linh Dung Tâm Dịch này, có thể liên tục tu bổ thần hồn bị xé nứt. Chỉ cần cô nương không dùng tới Nguyệt Hoa Thiên Nhãn chi lực, bảo đảm sẽ bảo vệ được cô nương mười năm không có vấn đề gì.”

Hốc mắt Nguyệt Mộng Ly sớm đã ẩm ướt, Diệp Viễn tận lực ngăn cách Hạo Thiên Tháp liên lạc với thế giới bên ngoài, không cho người ở bên trong biết bên ngoài xảy ra chuyện gì.

Nhưng chính bới vì như vậy, Nguyệt Mộng Ly càng biết là chuyến này có bao nhiêu nguy hiểm.

Không nói cái khác, chỉ đơn thuần nhìn khí tức cấp bảy của Thanh Linh Thụ, trong này khẳng định là nguy hiểm không cách nào tưởng tượng được.

Nhưng mà cam kết lúc trước của Diệp Viễn, thế mà thật sự tìm đến Thanh Linh Thụ!

Hơn nữa cùng với cường giả như Thanh Linh Thụ ký kết khế ước thần hồn như vậy, chắc chắn là Diệp Viễn cũng phải bỏ ra một cái giá cực lớn.

Trong lòng Nguyệt Mộng Ly lúc này cực kỳ cảm động, đã sớm không thể nào có thể diễn tả bằng ngôn từ rồi.

“Diệp Viễn, cảm ơn công tử!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK