Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đan dược vào người, thương thế của Dịch Khánh Tường nhanh chóng trở nên ổn hơn.

“Thật không ngờ đòn sát thủ của tên này lại là pháp tắc thời gian!”

Nói đến cái này, Diệp Viễn cũng có chút sợ hãi trong lòng.

Pháp tắc thời gian giống như pháp tắc không gian, đều là pháp tắc cao cấp, rất khó cảm ngộ được.

Trừ Tiên Lâm Thiên Tôn ra, lần đầu tiên Diệp Viễn thấy được pháp tắc thời gian.

Chỉ nhìn một cái là Diệp Viễn đã có thể nhìn ra được.

Quả nhiên pháp tắc thời gian này rất khó đối phó.

Dưới pháp tắc thời gian, tất cả đều không thể tự chủ được.

Dịch Khánh Tường ban nãy cũng hoàn toàn không thể chống trả, thậm chí còn không thể nói chuyện!

“Ha… ha ha, cái này… nửa năm đào tạo đặc biệt, quả nhiên… không lãng phí!”

Dịch Khánh Tường không suy yếu chút nào, ngược lại còn hơi vui vẻ.

Hắn ta có thể tránh thoát một kiếp này hoàn toàn là bởi vì nửa năm luyện tập của Diệp Viễn.

Cũng chính là vì luyện tập này mà thực lực của ba người bọn họ đều tiến bộ vượt bậc.

Nửa năm này, mỗi ngày bọn họ đều tu luyện dưới cái chết kinh khủng.

Chính là vì tu luyện này mà bọn họ mới biết được rốt cuộc Diệp Viễn mạnh đến mức nào!

Trong vòng nửa năm nay, mỗi ngày Diệp Viễn chỉ đánh một kiếm với bọn họ.

Một kiếm này vô cùng mạnh mẽ và đủ để giết người.

Lúc đầu, tất cả mọi người kể cả Bách Lý Thanh Yên đều căn bản không thể động đậy một chút nào.

Nếu như Diệp Viễn có ý định giết người thì bọn họ đã chết một cách triệt để từ lâu rồi.

Có thể nói rằng trong nửa năm này, mỗi ngày bọn họ đều sẽ đi một vòng tại Quỷ Môn Quan.

Lúc đầu, tinh thần của Dịch Khánh Tường và Khương Tuyết Diễm đều gần như sắp sụp đổ.

Bọn họ căn bản không thể chống lại một kiếm ác liệt đến như vậy.

Cảm giác bất lực kia khiến cho bọn họ không biết phải làm như thế nào.

Từ lúc đi vào tông môn, trước giờ bọn họ đều là thiên chi kiêu tử, bất kì người nào cũng tài trí hơn người, bọn họ làm sao có thể từng nghĩ rằng bọn họ sẽ trở nên bất lực đến như vậy khi đối mặt với người cùng lứa chứ?

Thế nhưng theo thời gian, bọn họ đã trở nên chai lì.

Bọn họ đã quen với sự lớn mạnh của Diệp Viễn và đã bắt đầu thử tìm cách phá giải.

Mục đích của Diệp Viễn rất đơn giản là chỉ cần bọn họ có cơ hội chịu thua là được.

Ngày hôm nay, Dịch Khánh Tường đã làm được!

Trên thực tế, thực lực của bọn họ trong nửa năm nay cũng tiến bộ vượt bậc, có điều bản thân bọn họ vẫn chưa nhận ra được mà thôi.

Dương Thận đứng ở trên võ đài và tức đến mức cả người đều run rẩy.

Diệp Viễn đã giết chết phân nửa số người của Thượng Thanh Tông bọn họ, thế nhưng hắn ta thậm chí còn không thể giết được một người.

Cảm giác tủi nhục này khiến cho hắn ta gần như phát điên lên.

“A!”

Bỗng nhiên, Dương Thận ngước lên và gào thét, hắn ta tức giận mà nhìn vào Diệp Viễn nói: “Lần sau các ngươi sẽ không thể chạy xa đến như vậy nữa đâu!”

Diệp Viện nhìn vào Dương Thận và nói một cách thản nhiên: “Tuy rằng pháp tắc thời gian rất mạnh, nhưng mà đáng tiếc ngươi vẫn chưa luyện đến nơi đến chốn. Thậm chí ngươi còn không thể giết được một người.”

Diệp Viễn nói xong liền dẫn theo Dịch Khánh Tường đang trọng thương rời đi một cách chậm rãi.

“Thời gian pháp tắc! Vậy mà lại là thời gian pháp tắc!”

“Thảo nào, thảo nào khi nãy Dịch Khánh Tường giống như một tên ngốc vậy, thì ra là thời gian pháp tắc!”


“Ôi trời ạ, không gian pháp tắc, thời gian pháp tắc, cả hai pháp tắc tối cao đều cùng lúc xuất hiện ở hội võ Hoàng Linh rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK