Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chẳng trách! Chẳng trách làm thế nào cũng không luyện chế ra được, thì ra là như vậy! Ha ha ha! Hội trưởng đại nhân nhìn thấy miếng ngọc giản này, nhất định sẽ rất vui mừng!”

Ngũ Huyền đột nhiên lấy ra một tấm phù truyền tin, rót vào đó một chút nguyên lực, tấm phù truyền tin “Xoẹt” một tiếng liên biến mất.

Nhìn thấy biểu tình của Ngũ Huyền, trong lòng Tào Phương không khỏi nhảy lên một cái.

Chẳng lẽ, tên tiểu tử này thực sự giải được câu hỏi số một trăm ba mươi sáu?

“Ngũ Huyền lão đệ, chẳng lẽ…” Trúc Giang nghi hoặc hỏi.

Lúc này Ngũ Huyền mới bừng tỉnh, đưa ngọc giản cho Trúc Giang, nói: “Ai da, Trúc Giang lão ca, thật xin lỗi, xin lỗi. Vấn đề này của hội trưởng đại nhân, ta cũng đã nghiên cứu rất lâu rồi, vẫn luôn cảm thấy bị mắc kẹt ở chỗ đó, làm thế nào cũng không đột phá được. Hôm nay bỗng nhiên thông suốt cho nên hơi quá phấn khích rồi!”

“Hít… Thật sự là giải được?” Trúc Giang vẫn có chút nghi hoặc.

“Ha ha, lão ca xem đi là biết.” Ngũ Huyền cũng lười nhiều lời với hắn, để hắn tự mình tới giám định thì sẽ biết ngay thôi.

Trúc Giang nghi hoặc bắt đầu kiểm tra nội dung của ngọc giản, lông mày cũng càng ngày càng nhíu chặt lại.

Rất lâu sau, Trúc Giang im lặng không lên tiếng đưa ngọc giản cho Lưu Vân, Lưu Vân xem xong lại đưa ngọc giản cho một vị Đan Hoàng khác.

Sau khi ba người xem xong, đưa mắt nhìn nhau một cái, ai cũng không lên tiếng.

Tào Phương ở một bên sớm đã như ngồi trên bàn chông, lúc này làm sao có thể nhẫn nại được nữa, không nhịn được mở miệng hỏi: “Ba vị đại sư, rốt cuộc là kết quả gì?”

Trúc Giang nhìn Tào Phương một cái thật sâu, chậm rãi nói: “Câu hỏi này của Đan Thần Tử đại nhân tương đối nổi tiếng, lão phu cũng từng nghiên cứu qua. Đúng như lời Ngũ Huyền nói, luôn bị mắc ở một chỗ không đột phá được. Vừa rồi xem mô tả trong ngọc giản này, cuối cùng cũng thông suốt sáng tỏ! Câu hỏi số một trăm ba mươi sáu này, sau năm năm, cuối cùng cũng được giải rồi!”

Trái tim Tào Phương nhói một cái thật đau, không thể tin được nhìn Diệp Viễn.

Vậy mà tên tiểu tử này lại thực sự giải được!

Nếu như nói Ngũ Huyền thì còn có khả năng diễn kịch với Diệp Viễn, nhưng ba vị cường giả Đan Hoàng này của đoàn cố vấn thì tuyệt đối sẽ không nói láo!

Sao tên tiếu tử này lại có thế yêu nghiệt đến như vậy, câu hỏi mà ngay cả cường giả Đan Hoàng đỉnh phong cũng không giải được, vậy mà hắn lại có thể giải được một cách nhẹ nhàng như thế!

Tuy nói luyện dược sư không có hạn chế cảnh giới về mặt tri thức, nhưng tinh lực của một người là có hạn, thông thường luyện dược sư ở trình độ nào thì chỉ có thế hiểu rõ tri thức đan đạo của đẳng cấp đó mà thôi.

Cho dù là có người có dư sức học những cái khác, nhiều lắm cũng chỉ có thể vượt đẳng cấp bên trên một chút xíu.

Nhưng tên Diệp Viễn này mới là chuẩn Đan Vương cao cấp, lại có thể vượt qua cả hai đại cảnh giới để giải đáp câu hỏi của cấp Đan Hoàng đỉnh phong, cái này phải biến thái tới cỡ nào chứ!

Sắc mặt của Tào Phương vô cùng khó coi, hắn biết bất luận là những câu hỏi phía sau Diệp Viễn trả lời có đúng hay không, nhờ vào sự việc ngày hôm nay Diệp Viễn đã danh chấn Vô Phương Thành rồi.

“Tào tam thiếu, tiền thưởng của câu hỏi số một trăm ba mươi sáu này là bao nhiêu?” Diệp Viễn cười như không cười hỏi.

Sắc mặt của Tào Phương lúc này như nuốt phải ruồi vậy, nặn ra được mấy chữ từ kẽ răng: “Một vạn Nguyên tinh thượng phẩm!”

Diệp Viễn gật gật đầu, cười nói: “Vậy à, vậy chẳng phải là nói, Nguyên tinh của ta không những đã lấy lại được rồi, mà ta còn kiếm lời được chín ngàn Nguyên tinh thượng phẩm? Ha ha, vụ mua bán này đúng là có lời. Số tiền này cứ ghi số lại trước đi, đợi mười câu hỏi này đều được giám định xong, thì trả cho ta cả thể. Ba vị tiền bối, tiếp tục đi.”

Trúc Giang không nhịn được lần nữa đánh giá Diệp Viễn, hắn đang đoán, câu hỏi này là do Diệp Viễn đoán mò ra được hay là dựa vào bản lĩnh thực sự mà trả lời được.

Nếu như là dựa vào bản lĩnh thực sự, thì tên thiếu niên này quá đáng sợ.

Thực lực chuẩn Đan Vương cao cấp, vậy mà lại có tri thức vượt qua cả Đan Hoàng đỉnh phong.

Nếu thực sự là như vậy thì đẳng cấp luyện dược sư cũng không có gì trở ngại đối với hắn hết. Chỉ cần tu luyện một môn hồn quyết cường đại, là có thể thăng cấp một mạch.

Thấy tuổi tác Diệp Viễn còn nhỏ mà đã có thực lực như vậy, hồn quyết mà hắn tu luyện thế nào cũng không phải là loại thường rồi.

“Được, để lão phu đến xem câu hỏi số một trăm ba mươi lăm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK